Hắn cũng rất có nghề, có một bí pháp có thể nhìn thấu cảnh giới đối phương, cho nên hắn có thể thấy được Tần Phàm trước mắt chỉ là Bát cấp Linh vũ sư mà thôi.
- Ngươi cũng đã nghe ta nói rồi đấy, sau khi ta đếm ba tiếng, nếu như các ngươi không rời đi thì cũng đừng nghĩ có thể đơn giản rời khỏi đây.
Nghe xong lời Giang Hồng nói, Tần Phàm cũng hoàn toàn bất vi sở động, chỉ tiếp tục nhàn nhạt nói.
- HA ha, chỉ là một tên Linh vũ sư bát cấp mà dám hào ngôn như vậy?
Khóe miệng GIang Hồng hơi có chút khinh thường.
- Ba!
Tần Phàm cũng không giải thích, trực tiếp đếm thẳng.
- Minh chủ, nghe nói Tần Phàm này còn có võ kỹ phi hành, trên người có rất nhiều thứ kỳ dị, khó có thể đối phó.
Vào lúc này, một thành viên Đại Đoái Minh bên người Giang Hồng nhịn không được lên tiếng nhắc nhở. Mà phần lớn những thành viên Đại Đoái Minh ở đây hoặc nhiều hoặc ít cũng nghe nói qua sự tích về Tần Phàm nên cũng biết rõ sự lợi hại của hắn.
- Cái này ta tự biết đối phó.
Giang Hồng trầm giọng nói ra. Tuy hắn nhìn thấy cảnh giới Tần Phàm là Linh vũ sư bát cấp nhưng thanh danh Tần Phàm hiện giờ như mặt trời giưa trưa nên hắn tự nhiên cũng không dám khinh thường, vừa rồi chỉ là chọc giận Tần Phàm mà thôi. Nhưng hiện giờ lại thấy thiếu niên đối phương này lại trấn tĩnh như vậy, tâm bình tĩnh so với hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3088166/chuong-431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.