Tần Phàm cầm thanh Trù Đao kia, giơ cao khỏi đỉnh đầu, tùy tiện quơ vài cái, sau đó nghe thấy trận trận tiếng xé gió, khí lưu nóng bỏng bị kéo căng, nham thạch nóng chảy chung quanh vào lúc này cũng theo đó chấn động, vậy mà mãnh liệt quay cuồng gào lên, càng không ngừng đánh ra bên cạnh bờ, khí tức lửa nóng vẩy ra bốn phía, tựa hồ muốn tùy thời rơi xuống đáy hồ.
Vốn vừa rồi mọi người trên bờ nghe thấy những tiếng nổ kỳ dị kia, còn muốn tới gần xem xét, nhưng vừa nhìn thấy cảnh này, lập tức bị thanh thế kia làm cho sợ tới mức lui trở về lần nữa.
- Thanh đao này tựa hồ còn có một chút Huyền Cơ.
Tuy vừa rồi thanh đao này biểu hiện ra ngoài uy lực cũng không yếu, nhưng Tần Phàm luôn cảm giác được có chút cảm giác "lực bất tòng tâm", tựa hồ tính năng của cây đao này còn không có phát huy được vô cùng tinh tế.
- Được rồi, hôm nay nếu như thanh đao này đã rơi vào trên tay của ta, về sau lại chậm rãi hiểu thấu đáo cũng được.
Nghĩ một lát, Tần Phàm lắc đầu, buông tha cho ở dưới hoàn cảnh như vậy đa tưởng.
Sau đó hai mắt hắn ngưng tụ, bỗng nhiên ngẩng đầu lên nhìn về phía Viễn Cổ Hỏa Thú cực lớn phủ phục ở trước mắt kia, nó đã từng là Thủ Hộ Thú của Viễn Cổ thần đao, hôm nay đao đã rơi vào trong tay Tần Phàm, số mệnh của nó liền tính toán đã xong.
Hỏa Thú kia trông thấy Tần Phàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3088111/chuong-408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.