Nhiếp Bá không khỏi oán hận mắng, hắn cách nham thạch nóng chảy rất gần, cơ bắp phía sau lưng bị bỏng đến cơ hồ thấy xương, để cho hắn rất là khó chịu. 
- Để cho ta tới thử xem a. 
Một lát sau, Viên Cảnh Thiên kia trầm giọng nói ra, sau đó liền thấy hắn cũng đi đến bên hồ, toàn thân triển khai đại địa khải giáp màu vàng đất, sau đó hai tay cử động, một thanh đại kiếm màu vàng đất bỗng nhiên hiện ra ở trên tay hắn! 
Uống! 
Viên Cảnh Thiên bổ ra một kiếm! 
Sau đó hơn mười đạo kình khí màu vàng đất như là thực chất ở mũi kiếm lao ra, sau đó hóa thành nguyên một đám thạch chùy cực lớn sắc nhọn đâm tới trong hồ! 
"PHỐC!" "PHỐC" "PHỐC!" 
Nhưng lần này, lại như là đá chìm đáy biển, không có một chút tiếng động, ngay cả Thủ Hộ Thú vũ khí Viễn Cổ kia cũng không có dẫn xuất đến. 
Viên Cảnh Thiên cũng đành phải xấu hổ mà lắc đầu, đi về chỗ cũ. 
Kế tiếp, ngoại trừ Tần Phàm cùng Tần Li, những người khác cũng đi ra ngoài thử một chút, kết quả chỉ có Nhiếp Bá ở lúc ban đầu, thì không ai có thể dẫn xuất Viễn Cổ Hỏa Thú ở bên trong nham thạch nóng chảy đi ra ngoài. 
Mọi người cũng không khỏi được cực kỳ thất vộng. 
- Ta đến thử xem. 
Mà đúng lúc này, một thanh âm lạnh nhạt vang lên trong huyệt động. 
Nghe được thanh âm này, hơn mười ánh mắt lập tức quăng về phía Tần Phàm. 
Không sai, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3088103/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.