Những Thạch Đầu này tuy không thể đánh đồng cùng Hỏa Nguyên Tinh thật sự, nhưng nhất định cũng dính một ít Hỏa Nguyên lực của Hỏa Nguyên Tinh, coi như là có một ít hiệu dụng.
Tần Phàm trông thấy một màn này, không khỏi cảm giác có chút buồn cười. Đương nhiên, hắn ăn hết thịt, những phần xương này phân cho mọi người cũng không có gì, cho nên cũng không có quay đầu lại cùng những người này tranh đoạt.
- Tiểu Phàm, ra sao?
Thấy Tần Phàm đi ra, Tần Li cười hỏi, nàng từ trong lúc Tần Phàm vui vẻ đã nhìn ra hắn nhất định là có chút gặt hái.
- Là đồ tốt, lần này thật sự là nhờ có tỷ tỷ rồi.
Tần Phàm từ trong giới chỉ lấy ra một khỏa Hỏa Nguyên Tinh cho Tần Li nhìn nhìn, sau đó thừa dịp nàng cũng lộ ra thần sắc kinh hỉ, cực kỳ nhanh hôn trên mặt nàng một cái.
- Tỷ tỷ thể chất đặc thù, Hỏa Nguyên Tinh này tỷ là không cần, ai... vừa rồi coi như là tạ lễ vậy.
Tần Phàm nhìn khuôn mặt đỏ như rượu say lòng người kia của Tần Li, vừa cười vừa nói.
- Ngươi...
Mặc dù đại bộ phận mọi người tuôn vào trong sơn động, nhưng vẫn có một ít người đã đi ra, Tần Phàm ở trước mặt mọi người hôn nàng, lại để cho Tần Li cảm thấy vô cùng thẹn thùng.
- Tần Phàm, lúc này đây chúc mừng ngươi rồi, vậy mà ở chỗ này có thể tìm được loại bảo vật Hỏa Nguyên Tinh này.
Một lát sau, Nhiếp Bá đi ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3088099/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.