Chương trước
Chương sau
Tần Phàm âm thầm đoán chừng một chút, hiện tại đến tranh đoạt thanh vũ khí Viễn Cổ này khoảng chừng vài trăm người, hơn nữa không thiếu người có thực lực Cửu cấp Linh Vũ sư đỉnh phong, cách Võ Tôn chi cảnh cũng chỉ có một bước ngắn nữa mà thôi!

Hắn ẩn ẩn cảm nhận được một ít áp lực.

- Tần Phàm, ngươi vậy mà cũng tới.

Mà vào lúc này, từ đằng xa một thân ảnh quen thuộc đã đi tới, đúng là Thái Hiên cùng Tần Phàm cùng nhau tiến vào Chân Vũ thánh địa, nhưng đã nhiều ngày không thấy.

- Thái Hiên, thật lâu không thấy rồi.

Tần Phàm trông thấy Thái Hiên đi tới, liền mỉm cười nói ra.

- Ai, mới ba tháng không thấy, tiểu tử ngươi lại trở nên mạnh hơn, xem ra muốn đuổi theo ngươi là không thể nào.

Thái Hiên đánh giá Tần Phàm, cuối cùng bất đắc dĩ nói, ánh mắt của hắn như một ngươi rất mê hoặc lẳng lơ.

- Ngươi cũng không kém nha, mới ba tháng đã đột phá đến cảnh giới Linh Vũ sư, tốc độ này cũng làm cho người ta rất kinh ngạc.

Kỳ thật Tần Phàm cũng có chút ngoài ý muốn, thời điểm tiến vào Chân Vũ thánh địa, cảnh giới của Thái Hiên chỉ là Thất cấp Tiên Thiên Võ sư, nhưng không thể tưởng được ba tháng thời gian, không chỉ tăng lên hai tiểu cảnh giới, còn bước qua cánh cửa Linh Vũ sư.

- Kỳ thật ta ở ngày thứ mười mới đến Thần Điện, nhận được một cái Linh Huyệt nồng độ 500 lần ban thưởng, bất quá cũng may mắn là ta mang theo rất nhiều đan dược tiến đến, hơn nữa đạt được Càn Minh Minh chủ Triệu Khang chiếu cố, đổi lấy một cái Linh Huyệt nồng độ linh khí chín trăm lần.

- Tuy không phải là Linh Huyệt cao cấp, nhưng đối với ta ở cảnh giới Tiên Thiên lại có thể tăng lên rất nhanh.

Thái Hiên lắc đầu giải thích nói ra:

- Về phần nhanh như vậy có thể đột phá đến Linh Vũ sư, đó là bởi vì Lạc thành Thái gia ta có kinh nghiệm truyền thừa đột phá.

- Lúc này Càn Minh cũng có người đến?

Tần Phàm nhíu mày hỏi.

- Ân, Tần Tinh Hà cũng tới.

Thái Hiên nói ra, ánh mắt ý bảo hướng kia thoáng một phát.

- Sự tình ta cự tuyệt Triệu Khang mời gia nhập Càn Minh, có lẽ ngươi cũng biết a, ta nghĩ hiện tại Càn Minh đối với ta cũng không có cảm tình gì mấy, ngươi đi tới tìm ta nói chuyện như vậy, có thể sẽ mang đến một ít phiền toái cho ngươi.

Tần Phàm nhìn lại bên kia, trong miệng bình tĩnh nhìn Thái Hiên nói ra.

- Đúng vậy, vừa rồi trước khi ta đến hoàn toàn chính xác là cũng có băn khoăn này, bất quá dùng giao tình của ta cùng với ngươi, ta không thể giả bộ như không nhìn thấy ngươi. Hơn nữa nếu như Càn Minh này ngay cả chút độ lượng ấy cũng không có, ta cũng không cần phải tiếp tục lưu lại chỗ đó.

Thái Hiên cũng chỉ là thong dong nói.

- Phần giao tình này ta sẽ nhớ kỹ.

Tần Phàm xoay đầu lại, nhìn Thái Hiên nghiêm mặt nói. Từ khi hắn cùng với Thái Hiên quen biết đến nay, huynh muội Thái Hiên đối với mình một mực đều thập phần không tệ, hôm nay dưới tình huống mình đã bị xa lánh, thái độ còn y nguyên không thay đổi.

Bằng hữu như vậy, hoàn toàn chính xác đáng giá kết giao.

- Ha ha, vị này có lẽ là đệ tử của Tử Hà trưởng lão Tần Li tiểu thư.

Thái Hiên cười nhạt một tiếng, cũng không có cảm xúc chấn động gì, giống như chỉ là chuyện tình hết sức bình thường, chỉ là lúc này ngược lại nhìn về phía Tần Li nói ra.

- Đúng vậy, nàng chính là vị hôn thê của ta.

Tần Phàm nhẹ gật đầu nói ra:

- Lần trước thời điểm ngươi cùng Thái Ngọc đến Nam Phong thành, nàng vừa vặn ra ngoài lịch lãm rèn luyện, cho nên ngươi không có nhìn thấy.

- Tần Li bái kiến Thái công tử.

Tần Li cười cười, ưu nhã mà thi lễ nói ra.

- Ha ha, Tần Li tiểu thư quả nhiên là quốc sắc thiên hương, khuynh thành vô song, trách không được Tần huynh kiên quyết cự tuyệt xá muội như thế, so sánh với Tần Li tiểu thư, xá muội hoàn toàn chính xác là có vẻ không bằng.

Thái Hiên đánh giá Tần Li, cười khen.

- Thái huynh, cái này không nên nói ra a.

Vào lúc này Tần Phàm không khỏi sờ cái mũi có chút xấu hổ, việc này hắn là chưa từng nhắc qua cùng Tần Li.

Sau đó hắn vụng trộm nhìn thoáng qua Tần Li, quả nhiên sau khi nhìn thấy nàng lộ ra một vòng vui vẻ có nhiều ý tứ hàm xúc, chỉ là không biết nàng đang suy nghĩ gì.

- Thái Hiên, vậy ngươi đối với thế lực lúc này tranh đoạt vũ khí Viễn Cổ biết được bao nhiêu?

Tần Phàm thấy Tần Li tựa hồ phát hiện mình nhìn lén nàng, vội vàng hướng Thái Hiên hỏi sang chuyện khác.

- Ngoại trừ Đại Đoái minh cùng Đại Cấn minh không có tới, mặt khác liên minh của sáu quốc Đại Càn, Đại Khôn, Đại Tốn, Đại Chấn, Đại Ly, Đại Khảm đều có người đến, hơn nữa trên cơ bản đều là tinh anh ra hết.

- Trong đó Đại Chấn minh cùng Đại Ly minh thực lực tự nhiên là mạnh nhất, còn lần này Càn Minh chúng ta là cùng Đại Khôn minh liên hợp, Đại Tốn minh cùng Đại Khảm kia cũng là liên hợp, nói cách khác căn bản là phân thành ba thế lực lớn.

Lúc này Thái Hiên nói ra:

- Để tránh cho chết tổn thương quá lớn, lúc này đây mấy cái thế lực này đều có ước định, chỉ cần có một bên trước đem vũ khí nắm bắt tới tay, những người khác không được lại cướp đoạt.

- Lúc này đây vũ khí không phải đao thì là kiếm, có ít người đoán chừng là không cần, vậy bọn họ sẽ phân phối như thế nào?

Tần Phàm lại hỏi.

- Kỳ thật tuy lấy phương thức liên minh xuất động, nhưng trên thực tế đều là dùng thực lực cá nhân làm chủ, ai cướp được là của người đó! Mà những người không phải sử dụng đao kiếm kia, kỳ thật chỉ là được mời đến hỗ trợ mà thôi.

Thái Hiên tự giễu nói:

- Tuy ta cũng là sử dụng kiếm, nhưng lúc này đây kỳ thật chủ yếu là đến trợ giúp Triệu Khang, hắn nhìn trúng uy lực của một chiêu Tuyết Mãn Càn Khôn kia của ta, có thể chậm lại tốc độ của những người khác.

- Bất quá lúc này đây người tham dự cướp đoạt nhiều như vậy, thậm chí Minh chủ của Đại Ly minh cùng Đại Chấn minh đều đến, ta xem cơ hội Triệu Khang hắn muốn bắt được vũ khí cũng rất thấp.

Hắn nhìn lướt qua toàn trường, lại nói tiếp.

- Vậy ngươi có biết lúc này đây thực lực mạnh nhất là mấy người nào hay không?

Tần Phàm lại hỏi, hắn biết rõ đến thời điểm bắt đầu cướp đoạt chính thức, đi đầu sẽ là những người mạnh nhất kia, đặc biệt là thời điểm không thể buông tha, thực lực cá nhân kỳ thật mới là trọng yếu nhất.

- Mấy Minh chủ kai chính là người mạnh nhất rồi, Đại Ly minh Minh chủ Viên Cảnh Thiên kia được xưng là phòng ngự thứ nhất, nghe nói thậm chí ngay cả Võ Tôn cường giả công kích cũng có thể chèo chống một hồi.

- Mà Đại Chấn minh Minh chủ Nhiếp Bá kia, lực công kích thì là mạnh nhất, nghe nói ngay cả Võ Tôn cường giả cũng có thể tổn thương! Về phần tốc độ nhanh nhất chính là Đại Khảm minh Minh chủ Tiêu Biệt Ly, thân pháp thập phần inh, cũng có thể so với Võ Tôn cường giả.

Thái Hiên một bên giới thiệu, một bên dùng ánh mắt ý bảo địa phương của những người kia.

Tần Phàm theo ánh mắt Thái Hiên nhìn lại, phát hiện Đại Ly minh Minh chủ Viên Cảnh Thiên là một Đại Hán góc cạnh rõ ràng, cao hơn hai mét, to như là cột điện, nhìn ra được người nọ là một người rất phóng khoáng, đứng ở nơi đó, hai nhắm mắt lại, bất động như núi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.