Tần Phàm nhìn Thường Huyễn vội xông mà đến, phát hiện Thiết tháp Đại Hán này tuy hình thể cao lớn, nhưng lại tuyệt không ngốc, hơn nữa thập phần hiểu được dựa thế, hắn nhìn ra được xu thế trùng kích kia có thể tăng cường lực lượng!
Lập tức, hắn cũng không chần chờ nữa, dưới chân đạp mạnh, đồng dạng phóng về đối phương!
Oanh!
Hai người bước ra một bước cuối cùng, đá vụn bốn phía tiêu phi, bàn chân hai người đồng loạt giẫm ra một cái hố sâu đến đầu gối, sau đó riêng phần mình ra sức đánh một quyền!
Hai quyền giao kích!
Thời điểm hai đấm vừa mới tiếp xúc, chân sau của Tần Phàm bị lực lượng của Thường Huyễn bức lui nửa bước!
Nắm đấm của Thường Huyễn khoảng chừng so với Tần Phàm lớn hơn gấp đôi!
Lúc này Thường Huyễn thoạt nhìn thật giống như một đầu trâu rừng cuồng bào, mà Tần Phàm thì là như một con linh dương ra sức phản kháng! Cả hai dùng lực lượng toàn thân đấu sức, đều hi vọng lật tung đối phương ra khỏi mặt đất!
- Rống…
Hai người đều hô một tiếng, đồng thời lần nữa tăng thêm độ mạnh yếu.
- Hoắc!
Cũng ngay lúc này, cánh tay phải của Tần Phàm chấn động, bỗng nhiên lân giáp màu xanh dữ tợn xuất hiện, hiện ra hình thái nguyên thủy của cánh tay Kỳ Lân!
- Bành!
Tiếp theo trong nháy mắt, một tiếng nổ trầm thấp, Thiết tháp Đại Hán Thường Huyễn so với Tần Phàm cao hơn trọn vẹn một cái đầu, cả người bị một cổ đại lực đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3088016/chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.