Tựa hồ có tồn tại huyền diệu nào đó đang không ngừng hấp thu huyết dịch toàn thân của hắn, mà cánh tay phải của hắn vào lúc này vậy mà vẻn vẹn phồng lớn lên một vòng!
Lộ ra thập phần quỷ dị!
- Tiểu tử, hiện tại ngươi biết cái gì gọi là thiên đường có lối không đi, địa ngục không cửa lại vào đi à nha.
Tần Húc trông thấy Tần Phàm lần nữa rơi xuống trên mặt đất, trong miệng có chút nghiền ngẫm nói. Hôm nay bản thân Tần Phàm đã bị trọng thương, tuy hắn cũng có chút ngoài ý muốn vì sinh mệnh lực ương ngạnh của Tần Phàm này, nhưng rơi xuống trên mặt đất, hắn tự tin vô luận Tần Phàm làm như thế nào, cũng không trốn khỏi lòng bàn tay của hắn.
- Con rùa già, đây là ngươi giở trò quỷ?
Lúc này hai mắt của Tần Phàm nộ trừng muốn nứt, trên mặt cùng trên thân thể đều nổi gân xanh, hình dạng cực kỳ khủng bố, hắn thống khổ ôm lấy cánh tay phải của mình, hướng về Tần Húc giận dữ hét.
Lúc này Tần Phàm cảm giác được thân thể truyền đến thống khổ, cái trình độ kia thậm chí so với thời điểm hắn luyện hóa Ma chủng còn mạnh hơn rất nhiều!
Phòng ngự tâm bình tĩnh của hắn cũng cơ hồ hoàn toàn bị đánh tan rã, để cho toàn thân của hắn không khỏi lạnh run. Trong lòng của hắn vô cùng phẫn nộ, không thể tưởng được Tần Húc này thật không ngờ ngoan độc, còn muốn dùng dạng này tra tấn mình chí tử!
Thời gian dần qua, Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3087931/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.