Chương trước
Chương sau
- Huyết Đường Lang bang chủ, hôm nay là lễ lớn của Nam Phong Tần gia chúng ta, chúng ta không muốn gây chiến cùng các ngươi, Sinh Cơ Sanh Huyết Đan này chúng ta có thể phân ngươi mười bình, nhưng các ngươi phải lập tức rời khỏi Nam Phong thành.

Lúc này trên đài đấu giá, Tần Nguyên nhìn bang chủ Huyết Đường Lang bang Hứa Du nói ra.

- Mười bình? Các ngươi thực khi Huyết Đường Lang bang chúng ta là ăn mày sao?

Hứa Du kia khinh thường nói.

Lúc này toàn bộ hội trường cũng biết Nam Phong Tần gia là chịu thua rồi, hắn càng sẽ không bỏ qua cơ hội này.

- Vậy các ngươi muốn bao nhiêu?

Tần Nguyên tiếp tục trầm giọng hỏi.

- Một nửa, là một nửa toàn bộ đan dược, nếu không đừng trách Huyết Đường Lang bang chúng ta không khách khí.

Hứa Du trêu tức nói.

- Hứa bang chủ thật sự là khẩu khí khá lớn, chẳng lẽ ngươi không sợ Chân Vũ Thánh điện trừng phạt sao?

Lúc này Tần Nguyên lạnh lùng nói.

- Ơ, còn cầm Chân Vũ Thánh điện tới dọa ta. Ta tìm về đồ vật mình bị mất, đó là thiên kinh địa nghĩa, Chân Vũ Thánh điện cũng không quản được.

Huyết Đường Lang Hứa Du kia tiếp tục nhàn nhạt nói, nhưng lại tuyệt không để ý. Nếu như một ít chuyện này Nam Phong Tần gia cũng muốn kinh động Chân Vũ Thánh điện mới có thể giải quyết, như vậy về sau Nam Phong Tần gia này đừng nghĩ có chỗ đứng ở trong Chân Vũ thế gia rồi.

Hơn nữa về sự tình đạo phỉ, trừ khi trình độ thật sự ảnh hưởng đến ổn định của toàn bộ Đại Càn quốc, nếu không Chân Vũ Thánh điện sẽ không hỏi đến, dùng cách nói của bọn hắn là một Chân Vũ thế gia ngay cả đạo phỉ đấu không lại, thì không còn có tư cách gì đi xưng là Chân Vũ thế gia?

- Hắc hắc, Nam Phong Tần gia này đích thật là kém, không thể tưởng được thật đúng là muốn hướng nhóm đạo phỉ này thỏa hiệp, còn chuyển ra Chân Vũ Thánh điện, thật sự là làm mất hết mặt mũi Chân Vũ thế gia.

- Cũng đừng nói như vậy, dù sao hiện tại thực lực Huyết Đường Lang bang này không giống bình thường. Hôm nay không chỉ có hai gã Linh Vũ sư trong hội trường, hơn nữa bên ngoài còn có 300 tên đạo tặc, Nam Phong Tần gia này thỏa hiệp cũng không thể chỉ trích nặng.

- Bất quá hiện tại Huyết Đường Lang bang này công phu sư tử ngoạm, xem ra trận đấu giá hội này đừng muốn an bình rồi, chúng ta vẫn là ngẫm lại một hồi có thể thừa cơ cầm chút chỗ tốt hay không a.

Nghe được chịu thua trong giọng nói của Tần Nguyên, trong khoảng thời gian ngắn tất cả mọi người trong hội trường đều tâm hoài quỷ thai, tràng diện cũng sắp muốn một phát không thể vãn hồi rồi.

- Như thế nào? Nam Phong Tần gia ngươi đến tột cùng là trả hay không? Nếu như không trả, ta ra lệnh một tiếng, bên ngoài hơn 300 huynh đệ sẽ vào lấy.

Bang chủ Huyết Đường Lang bang nhìn Tần Nguyên ở trên đài, cau mày tiếp tục trêu tức nói. Nhưng trên thực tế, nếu như hắn có thể cầm được một nửa đan dược thì sẽ không muốn thật sự gây chiến, dù sao Nam Phong Tần gia cũng là có nội tình, nói không chừng cũng sẽ để cho Huyết Đường Lang tổn thất không ít, bọn hắn còn phải đề phòng những thế lực nhìn chằm chằm kia.

- Ngươi thật xác định ở bên ngoài, Tử Đường Lang bang của các ngươi còn có hơn ba trăm tên huynh đệ sao?

Nhưng vào lúc này, một thanh âm nhàn nhạt đột nhiên vang lên trong hội trường, sau đó một thiếu niên chậm rãi xuất hiện trong tầm mắt mọi người.

Nghe được thanh âm này, Đại trưởng lão Tần Nguyên rốt cục thở dài một hơi, Tần Phàm giao cho hắn nhiệm vụ kéo dài thời gian, cuối cùng cũng hoàn thành.

- Ngươi tiểu tử miệng còn hôi sữa này là ai?

Huyết Đường Lang bang Hứa Du kia nhìn thấy thiếu niên này bỗng nhiên xuất hiện, lập tức trực giác cảm thấy hắn có một ít không tầm thường.

- Tần Phàm.

Thanh âm đạm mạc lần nữa vang lên, lập tức đưa tới một mảnh bạo động trong hội trường.

- Tần Phàm?

- Thì ra kia chính là Tần Phàm, ngưởi lấy được Chân Vũ gia tộc Triêu Thánh đệ nhất lần này?

- Không sai, chính là hắn, dùng thân phận Triêu Thánh giả của Cửu phẩm Chân Vũ thế gia, lấy được Triêu Thánh đệ nhất. Tần Phàm này có thể nói là sáng tạo kỳ tích, hiện tại cơ hồ toàn bộ Đại Càn quốc đều biết sự tích của hắn.

- Hắc hắc, thoạt nhìn cũng không thế nào a, không biết có phải là nghe danh không bằng gặp mặt hay không.

Tần Phàm xuất hiện, rất nhanh nhấc lên một hồi nghị luận ở trong hội trường. Cơ hồ toàn trường ánh mắt vào lúc đó đều rơi vào trên người thiếu niên áo xanh tuổi không lớn này, sau đó ở dưới ánh mắt của mọi người, lại như cũ bảo trì bình tĩnh cùng thong dong.

- Ha ha, Tần huynh cuối cùng cũng xuất hiện, xem ra trò hay muốn mở màn rồi.

Lý Hóa trông thấy Tần Phàm xuất hiện, mở miệng nói.

- Đối phương dù sao cũng có hai gã Linh Vũ sư, hơn nữa một gã trong đó vẫn là thất cấp Linh Vũ sư, sao Tần Phàm này chỉ có một người đứng ra nhỉ? Ca, không bằng chúng ta gọi Thái Quang Vinh thúc cùng Thái Như thúc trở về a.

Lúc này Thái Ngọc thì lo lắng nói.

- Yên tâm đi.

Thái Hiên thì lắc đầu nói ra:

- Ta đã để cho Thái Quang Vinh thúc cùng Thái Như thúc đi giúp Tần Phàm bề bộn rồi, nếu cần Tần Phàm nhất định sẽ để cho bọn hắn vào, nhưng hắn đã dám một mình đi ra, nhất định là có đầy đủ nắm chắt.

- Nhưng mà…

Thái Ngọc còn muốn nói tiếp cái gì.

- Nha đầu, đây là chuyện tình của Nam Phong Tần gia bọn hắn, chúng ta vẫn là không cần lẫn vào.

Thái Hiên thấy muội muội như vậy, không khỏi lắc đầu nói ra.

- Ân.

Nghe Thái Hiên nói, Thái Ngọc chỉ phải đáp ứng, lập tức như có suy nghĩ mà cúi đầu.

- Ngươi chính là lấy được đệ nhất Triêu Thánh Tần Phàm?

Bang chủ Huyết Đường Lang bang Hứa Du kia vào lúc này âm trầm nhìn Tần Phàm, trong miệng lạnh giọng hỏi.

- Đúng vậy, chính là tại hạ.

Tần Phàm nhàn nhạt nói.

Sau đó liền chậm rãi đi thẳng về phía trước, vừa đi vừa bình tĩnh nói: truyện được lấy tại TruyenFull.vn

- Các vị quang lâm Nam Phong Tần gia ta, tham gia đan dược đấu giá hội này, ta vô cùng hoan nghênh, dĩ hòa vi quý thì tất cả đều vui vẻ, nhưng nếu thực sự có người muốn mượn cơ hội sinh sự, Nam Phong Tần gia ta cũng tùy thời phụng bồi.

Cái này vừa mới nói xong, ánh mắt của Tần Phàm liền lạnh lùng quét vào trên người bang chủ Huyết Đường Lang Hứa Du, ánh mắt kia hoàn toàn không giống như là một thiếu niên mười mấy tuổi, cái loại sát khí nhàn nhạt này càng giống như từ trong núi thây biển máu đi ra, để cho người không khỏi phát lạnh.

- Tần Phàm này quả nhiên có chút môn đạo.

- Triêu Thánh đệ nhất cũng không phải hư danh nói chơi.

- Chậc chậc, phần bình tĩnh thong dong này, thoạt nhìn hoàn toàn không có đem Huyết Đường Lang bang kia để vào mắt ah.

Mà theo Tần Phàm đi xuống, bắt đầu những người ban đầu ôm ánh mắt hoài nghi với Tần Phàm kia cũng không khỏi trong lòng nghiêm nghị, loại phong độ cùng khí chất này, hoàn toàn có thể xứng với tên tuổi Triêu Thánh đệ nhất rồi.

- Hắc hắc, chẳng lẽ hiện tại Nam Phong Tần gia các ngươi ột tiểu tử miệng còn hôi sữa như ngươi đi ra nói chuyện sao? Vừa rồi bổn bang chủ nói ngươi cũng đã nghe được, ta muốn một nửa nhóm đan dược này, ngươi có thể làm chủ sao?

Lúc này Huyết Đường Lang bang bang chủ Hứa Du kia cười lạnh nói. Tuy Tần Phàm này thoạt nhìn có chút bất phàm, nhưng hắn như thế nào lại sợ địch rút lui như vậy.

- Đối với loại đạo tặc như ngươi, tiểu tử ta đi ra nói chuyện đã xem như rất ặt mũi rồi. Về phần đám đan dược này, ha ha, Hứa bang chủ thật xác định là các ngươi mất đi sao?

Tần Phàm chậm rãi đi tới một bước, nhàn nhạt cười hỏi.

- Bổn bang chủ nói đúng dĩ nhiên là đúng rồi.

Hứa Du lạnh lùng nói:

- Sinh Cơ Sanh Huyết Đan lần này, bổn bang chủ xem xét là nhận ra rồi.

- Ân, không lâu trước kia Nam Phong Tần gia chúng ta cũng ném đi một đám chó dữ, hình dạng của bọn nó cực kỳ dữ tợn, ta cũng là liếc mắt liền nhận ra rồi.

Lúc này Tần Phàm nhìn Hứa Du cùng lão giả áo bào hồng bên cạnh hắn kia, trong miệng nhàn nhạt nói.

- Ha ha…

Tần Phàm vừa nói xong lập tức đưa tới cười vang.

- Ha ha, Tần Phàm này có chút ý tứ.

- Hắc hắc, nhìn xem sắc mặt Hứa Du kia rất có ý tứ rồi.

- Gậy ông đập lưng ông đủ tuyệt đấy, Tần Phàm này ta thưởng thức hắn.

- Hắc hắc, chỉ là hi vọng thực lực của hắn cũng như tài ăn nói của hắn mới tốt.

Nghe thanh âm nghị luận chung quanh, trên mặt bang chủ Huyết Đường Lang bang Hứa Du kia trở nên vô cùng khó coi, cực kỳ âm trầm, hắn lạnh lùng mà nhìn thiếu niên áo xanh trước mắt này, trong miệng âm độc nói:

- Vô tri tiểu nhi, ngươi là tìm chết.

- Đúng vậy, ta đích thật là đang tìm người đáng chết hoặc là chó dữ.

Tần Phàm nhàn nhạt đánh trả nói, ngôn từ xảo diệu này lại khơi dậy một hồi cười vang trong sân.

- Chậc chậc, Tần Phàm này, tài ăn nói của hắn thật đúng là đủ độc ác, trước kia ngược lại là không có được chứng kiến.

Lúc này ngay cả Thái Hiên cũng không khỏi âm thầm kinh ngạc, bình thường Tần Phàm cho người ta cảm giác hắn bình dị, gần gũi, rất dễ dàng ở chung, thậm chí được xưng là nho nhã lễ độ, nhưng không thể tưởng được lại có một mặt như vậy.

- Ha ha, xem ra Tần huynh là muốn ở trước phương diện đạo lý và thực lực đánh bại Huyết Đường Lang bang, như vậy những người khác mới không lời nào để nói, cũng làm ra ý tứ cảnh cáo. Nếu như ai còn muốn đục nước béo cò, thì Huyết Đường Lang bang chính là tấm gương.

Lý Hóa thì nói ra:

- Thoạt nhìn Tần huynh là nắm chắc thắng lợi trong tay rồi.

- Tiểu tặc này, lại không thể tưởng được hắn cũng có một mặt nam nhân như vậy.

Mà lúc này trong lòng Thái Ngọc thì âm thầm nghĩ, đối với thiếu niên áo xanh trên trận kia luôn cảm giác được hắn có một loại mị lực khác.

Nhưng nghĩ đến Tần Phàm lãnh đạm đối với mình, biết rõ hắn đối với mình là hoàn toàn không có tâm tư phương diện kia, cho nên nàng lại không khỏi có chút ảm đạm.

- Đường huynh, Tần Phàm này thoạt nhìn đủ hung hăng càn quấy, ngươi nói Nam Phong Tần gia này thật sự có thực lực đối phó Huyết Đường Lang bang sao? Hay là hắn chỉ phô trương thanh thế dọa Hứa Du kia mà thôi?

Mà ở một góc trong phòng đấu giá, lúc này Tần Nguyệt Minh cùng Tần Hạo Dương cũng chú ý thiếu niên áo xanh trong sân kia. Lúc này Tần Nguyệt Minh thấy Tần Phàm không sợ Huyết Đường Lang bang này chút nào, không khỏi mở miệng hướng Tần Hạo Dương hỏi.

- Vĩnh viễn không thể xem thường Tần Phàm này.

Lúc này Tần Hạo Dương thì kiêng kị nói.

- Ban đầu thời điểm Triêu Thánh, ta không có coi trọng hắn, nhưng cuối cùng lại để cho hắn bỏ ta cùng Thái Hiên ở đằng sau. Hắn đã dám xuất hiện trước mặt mọi người như vậy, như vậy hắn nhất định là có chỗ dựa.

- Đây chính là hai gã Linh Vũ sư ah, nếu như Nam Phong Tần gia này thực sự có thực lực đối phó bọn hắn, chẳng phải là nói Càn Kinh Tần gia Thập Tam trưởng lão chúng ta chết, có khả năng có quan hệ với Nam Phong Tần gia sao?

Lúc này Tần Nguyệt Minh không khỏi lạnh lùng nói.

- Không bài trừ khả năng này, tóm lại, sự tình về Tần Phàm này, chúng ta còn phải hảo hảo cùng gia tộc thảo luận một chút. Ta có loại dự cảm, người này tuyệt đối không thể để lâu.

Tần Hạo Dương trầm giọng nói ra.

Mà lúc này trong tràng, Tần Phàm cùng người Huyết Đường Lang bang kia cách xa nhau không quá 10m, lẫn nhau lạnh lùng nhìn đối phương. Hào khí đã đến tình trạng thập phần khẩn trương, tựa hồ tùy thời có thể liều chết.

- Người thiếu niên, thế giới này là nhìn thực lực đấy, cũng không phải nói ai cãi nhau thắng là được, ngươi nhất thời miệng lưỡi cực nhanh, lại rất có thể sẽ mang đến vạn kiếp bất phục cho Nam Phong Tần gia ngươi.

Ngay thời điểm Hứa Du muốn động thủ, lão giả áo bào hồng bên cạnh hắn kia đã kéo lại, sau đó đi ra nhìn Tần Phàm, lạnh giọng nói.

- Đúng vậy, thế giới này là giảng thực lực, cho nên không phải các ngươi muốn như thế nào là như thế đó, các ngươi dám đến Nam Phong thành ta gây sự, ta nghĩ các ngươi đã làm tốt chuẩn bị tâm lý rồi.

Tần Phàm vẫn bình thản không sợ nói ra, trên mặt không có một tia gợn sóng.

Mà một ít cường giả trong tràng có nhãn lực, trông thấy sắc mặt Tần Phàm chưa từng có biến qua, khí tức cũng không có một tia dao dộng hoặc là xao động, cũng không khỏi âm thầm rung động.

Một phần định lực này nói rõ tâm bình tĩnh của hắn tu luyện đến một trình độ cực cao, chính thức làm được lâm nguy không sợ hãi.

- Tần Phàm, chúng ta đều thối lui một bước như thế nào? Đan dược lần này, Huyết Đường Lang bang chúng ta chỉ cần một phần ba, sau khi cầm được chúng ta lập tức rời khỏi Nam Phong thành.

Lúc này lão giả áo bào hồng kia bỗng nhiên nói ra.

- Vậy mà đến phiên Huyết Đường Lang bang nhượng bộ rồi.

- Huyết Đường Lang bang này là một mực hung tàn tham lam, không thể tưởng được bọn hắn sẽ nhượng bộ.

- Xem ra bọn hắn cũng nhìn ra Tần Phàm này lợi hại, cho nên không dám cùng hắn cứng đối cứng rồi.

- Chậc chậc, Tần Phàm này thoạt nhìn đích thật là có chút thâm bất khả trắc, ta vậy mà hoàn toàn nhìn không thấu thực lực của hắn, hoặc là dùng bí thuật che dấu, hoặc là thực lực cao hơn ta rất nhiều.

Mọi người trong sân nghe được Huyết Đường Lang bang nhượng bộ cũng không khỏi kinh ngạc lên, một ít người cũng bắt đầu đánh giá lại thiếu niên áo xanh kia.

- Sư phụ, cái này…

Nghe thấy lão giả áo bào hồng kia nói chỉ cần một phần ba đan dược, Hứa Du không khỏi nhướng mày.

- Du nhi, việc này vi sư có chủ trương.

Nhưng lão giả áo bào hồng lại ngăn hắn, sau đó tiếp tục nhìn Tần Phàm hỏi:

- Tần Phàm, ngươi đáp ứng hay không?

- Thật xin lỗi, lúc này đan dược các ngươi một khỏa cũng không thể mang đi, hơn nữa các ngươi còn phải lưu mệnh lại.

Tần Phàm nhàn nhạt nói, mà trong ngôn ngữ lại để cho người ta cảm giác nghiêm nghị cùng sát khí đầm đặc, tựa hồ làm cho độ ấm của cả phòng đấu giá đều thấp xuống một ít.

- Tần Phàm, chẳng lẽ ngươi thật sự muốn cùng Huyết Đường Lang bang chúng ta liều cá chết lưới rách sao?

Lúc này sắc mặt lão giả áo bào hồng kia cũng dần dần lạnh như băng, tùy thời chuẩn bị ra tay.

- Đây là các ngươi tự tìm, dám đánh chủ ý Nam Phong Tần gia ta, vô luận là ai cũng chỉ còn đường chết.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.