Chỉ cần đối phương khẽ động, hắn thậm chí có thể động nhanh hơn.
- Tiểu tử, ngươi bất quá là dựa vào ưu thế ở trên mặt hồ, có dám lên bờ chiến một trận hay không?
Dư Sâm kia dùng con mắt âm tà liếc nhìn Tần Phàm, sử dụng khích tướng nói.
Nhưng tu vi tâm cảnh của Tần Phàm đã cực cao, nơi nào sẽ dễ dàng bị khích như vậy, hắn chỉ là mỉm cười nói:
- Nếu như ngươi có thể trở về trên bờ, vậy thì đi ah.
- Hừ! Đừng tưởng rằng ở trên nước ta không làm gì được ngươi!
Dư Sâm kia thấy khích tướng không thành, hừ lạnh một tiếng, sau đó tay nắm chặt trọng kiếm màu vàng, nguyên võ chi khí trong cơ thể trào ra, trên sống đao nổi lên khí kình màu vàng đất nồng đặc, thậm chí đã hóa thành thực chất.
Tần Phàm thấy hành Thổ chi khí của Dư Sâm này hùng hậu, trong nội tâm cũng thoáng cảm thấy ngưng trọng, nhưng sắc mặt không thay đổi, chỉ tiếp tục bình tĩnh nhìn đối phương.
Hắn biết rõ ở trong hồ, hành Thổ chi khí rất thưa thớt, Dư Sâm này chỉ bằng vào hành Thổ chi khí của bản thân, rất khó phát huy toàn bộ uy lực.
Bồng!
Sau một khắc, liền thấy Dư Sâm kia cầm trọng kiếm trong tay, dưới chân của hắn lập tức khởi động, một mảnh thổ nhưỡng ngưng tụ thành thực chất sinh sôi đi ra, đảo mắt liền trải rộng ra phạm vi 10m.
- Ồ?
Tần Phàm trông thấy một màn này, rốt cục có chút biến sắc, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3087837/chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.