- Hô…
Tần Phàm trông thấy tình cảnh này không khỏi thở dài một hơi, có chút lòng còn sợ hãi, nếu như vừa rồi thời điểm hắn ở bên trong, kim tượng này đột nhiên chặn lối ra, hắn còn thật không hiểu làm như thế nào cho phải.
- Ha ha, hậu bối, ngươi không có quấy rầy đến bổn vương an nghỉ, rất tốt...
Vào lúc này, thanh âm Đao Vương kia lại lần nữa truyền đến.
- Kỳ thật cả đời bổn vương chỉ cùng đao làm bạn, ngoại trừ bảo đao khi còn sống dùng ra, thì không có bất kỳ thứ gì chôn cùng, khó được ngươi không có tham niệm, một khối Đao Vương lệnh này, bên trong có một ít cảm ngộ của bổn vương đối với đao đạo, hôm nay liền tặng cho ngươi.
- Duyên phận đến đây chấm dứt! Có thể đi bao xa còn cần dựa vào chính ngươi... Ha ha... Hi vọng đạo ta không diệt!
Thanh âm kia lộ ra càng ngày càng xa, rốt cục dần dần biến mất.
Mà Đao Vương vừa dứt lời, "Phanh" một tiếng, một khối bài tử kim sắc từ trên người Đao Vương rơi xuống, vừa vặn rớt ở trước mặt Tần Phàm.
Tần Phàm không khỏi khẽ giật mình, liền bước lên phía trước nhặt bài tử kia lên, kỳ thật vừa rồi hắn chỉ là xuất phát từ sợ chết mới không đi động quan tài kia, nhưng không thể tưởng được lại chạm vào cơ duyên khác!
Đao Vương này càng là lợi hại, vậy mà ở ngàn vạn năm trước liền thiết kế hết thảy, trải qua khảo nghiệm nặng nề, sau đó dùng phương thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3087806/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.