Chương trước
Chương sau
Thanh âm của Cổ Mặc truyền đến nói:

- Ta có thể giúp ngươi ngăn cản ba lượt, trước mắt phải dựa vào chính ngươi.

- Ân.

Tần Phàm gật gật đầu, một quyền đánh lui nàng kia, sau đó nhanh chóng nhét vào trong miệng một khỏa Tăng Khí đan.

Bồng!

Một cỗ nguyên khí tiến vào trong cơ thể, Tần Phàm cảm giác mình trở nên cường đại hơn một ít, sau đó Hỏa Vân đao xuất hiện trong tay hắn.

- Phá Nguyệt trục vân!

Một đao chém ra, khí thế Cuồng Bạo áp bách về phía nữ tử kia, đây cơ hồ là một kích toàn lực của Tần Phàm, vẫn như trong dự liệu, bị nàng kia đánh tan, sau đó tiếp tục truy tới.

- Bỏ Huyền Trọng vực.

Tần Phàm truyền âm nói ra, thân hình hắn từ lúc chém ra một đao kia đã lập tức chạy về phía đông.

Bành! Bành! Bành!

Trong quá trình chạy trốn, phần lưng của Tần Phàm thụ bốn kiếm, 3 kiếm trước đều bị Cổ Mặc lợi dụng nguyên khí tráo đỡ được, nhưng kiếm thứ tư lại đâm vào bả vai hắn.

- Là Thiết Bối Ngân Lang, Sói hệ yêu thú này thích nhất là cả đàn cả lũ, lần này còn làm không chết nàng!

Trong tâm Tần Phàm khẽ nhúc nhích, lập tức phóng về mấy con yêu thú kia, sau đó thân hình đột nhiên cao cao nhảy đến một gốc cây đại thụ, để cho vài đầu Ngân Lang kia ngăn cản nữ tử phía sau.

- Lần sau không gặp lại.

Tần Phàm liếc mắt nhìn phía dưới, thấy nàng kia quả nhiên đã không hề đuổi theo mình, mà bắt đầu đồ sát vài đầu Thiết Bối Ngân Lang kia. Tuy cô gái này đâm mình bị thương, nhưng lúc này hắn đối với nàng lại chẳng biết tại sao khởi không nhiều hận ý lắm.

- Tu luyện Cực Hạn Chi Đạo, uy lực rất lớn, nhưng phải trả giá không ít. Có lẽ nàng cùng Kỷ Huân Nhi, cũng có nỗi khổ tâm bất đắc dĩ a.

Tần Phàm hơi trầm ngâm, sau đó Chu Tước Chi Dực trên lưng rốt cục có cơ hội mở ra, phóng lên trời.

- Cái kia chính là Trấn Yêu Thành?

Bay đến chỗ cao, trong tầm mắt hắn lại hiện ra một tòa thành trì to lớn.

Thân thể Tần Phàm đứng ở giữa không trung, nhìn tòa thành trì to lớn phương xa này, tòa thành thị duy nhất thành lập bên trong Yêu Thú Hoang Nguyên, hơn nữa vẫn là thành lập ở vòng trong của Yêu Thú Hoang Nguyên!

Trấn Yêu Thành!

Chỉ là từ xa nhìn lại, liền phát hiện tòa thành trì này không giống bình thường, chiếm diện tích cũng không phải rất lớn, thậm chí so với Nam Phong Thành còn muốn nhỏ hơn một ít, nhưng mà kiến trúc bên trong lại cao lớn vô cùng, cho người một cảm giác chắc chắn không thể phá hủy.

Mà tường ngoài thành trì kia, tựa hồ còn có thể ẩn ẩn chứng kiến một lồng năng lượng vô cùng lớn, xem ra đó chính là chỗ dựa để thành trì này có thể kiến trụ trong Yêu Thú Hoang Nguyên...

- Đem thành trì thành lập ở chỗ này, chẳng lẽ là vì trấn áp yêu thú?

Trong lòng Tần Phàm có các loại nghi hoặc:

- Nhưng Yêu Thú Hoang Nguyên này vô biên vô hạn, yêu thú trong đó đâu chỉ hàng tỉ, lại phải đi trấn áp như thế nào? Chỉ bằng một tòa thành như vậy thật có thể trấn áp yêu thú ở đây?

- Không thể không nói, dám ở chỗ này dựng lên một tòa thành trì, cái phách lực này là khá lớn.

Lúc này Cổ Mặc cũng không khỏi sợ hãi than nói.

- Lão đầu, ngươi không phải nói ở khu vực hạch tâm của Yêu Thú Hoang Nguyên, có một ít yêu thú mà Võ Thánh cũng đối phó không nổi sao? Nhưng hiện tại một thành thị của nhân loại thành lập ngay trên địa bàn của chúng, những yêu thú kia sẽ mặc kệ sao? Làm như vậy không phải rõ ràng là bị nhân loại ức hiếp đến trên đầu sao?

Tần Phàm không khỏi hỏi.

- Cái này bản Võ Thánh cũng không rõ ràng lắm, cho dù là ở thời đại của bản Võ Thánh, tuy cũng có qua một ít thiên tài liều lĩnh, nhưng mà chưa nghe nói qua có nhân vật lợi hại nào điên cuồng như vậy, tại Yêu Thú Hoang Nguyên thành lập thành trì nhân loại!

- Vẻn vẹn là ứng phó những yêu thú vô cùng vô tận kia tiến công cũng phải tốn hao không ít tinh lực a! Nhưng có thể khẳng định, thủ đoạn như vậy cũng không phải Võ Thánh có thể làm được, ít nhất năm đó bản Võ Thánh là làm không được.

Cổ Mặc trả lời.

- Kỳ thật yêu thú cùng nhân loại đã sớm phân rõ giới tuyến từ lâu, kiến tạo Trấn Yêu Thành này không thể nghi ngờ là đang khiêu chiến tôn nghiêm của Vương giả yêu thú. Chủ nhân Trấn Yêu Thành này không thể không biết, làm như vậy rất có thể sẽ lần nữa kích thích cả hai đấu tranh, những cường giả nhân loại khác tất nhiên sẽ phản đối, có thể trở thành Võ Thánh, không có ai mà không phải thế hệ thông minh, sao còn có người sẽ đi làm cái sự tình cố hết sức mà không thấy tốt kia chứ?

Lập tức hắn trầm ngâm một hồi, trong nội tâm y nguyên rất nghi hoặc.

- Vấn đề này ngay cả Ẩn Thế Mạo Hiểm Đoàn của ta cũng nhận được tin tức, ta cũng không tin Chân Vũ thánh điện kia lại không biết, nhưng bên này thật giống như không có truyền ra động tĩnh gì.

Tần Phàm ngẫm lại nói ra, đồng thời hắn cũng có chút lo lắng.

- Chẳng lẽ đây là Chân Vũ thánh điện muốn khai chiến cùng yêu thú? Nếu là như vậy, một khi yêu thú kia phản công, đứng mũi chịu sào há không phải là Nam Phong Thành?

- Cũng có khả năng này, bất quá Trấn Yêu Thành này đã tên là trấn yêu, không có năng lực kia chắc có lẽ sẽ không có nắm chắc, ở chỗ này thành lập một tòa thành thị như vậy, bất quá bản Võ Thánh cảm thấy người thành lập tòa Trấn Yêu Thành này, có lẽ còn có mục đích khác.

Cổ Mặc ngẫm lại nói ra, chỉ là hắn cũng không dám khẳng định, hôm nay tòa Trấn Yêu Thành này xác thực lộ ra càng ngày càng quỷ dị.

- Lão đầu, ngươi nói chúng ta có nên đi dò xét thoáng một phát hay không?

Tần Phàm nhìn thành trì to lớn tản ra vầng sáng thần bí phương xa kia, hướng Cổ Mặc dò hỏi, đã ở chỗ này xem không rõ, phương thức trực tiếp nhất dĩ nhiên là đi vào bên trong Trấn Yêu Thành này.

- Đi nhìn một chút cũng tốt, chỉ là Trấn Yêu Thành này bản Võ Thánh càng xem càng cảm thấy không đúng, nếu như ngươi thật muốn đi vào, cái kia phải cẩn thận mới được.

Cổ Mặc cau mày nói.

- Ân, bất quá thành trì này đã tên là Trấn Yêu Thành, trấn áp hẳn là yêu thú mới đúng, ta là nhân loại, có lẽ không có vấn đề gì? Hơn nữa ta nghe nói có không ít mạo hiểm giả đều tiến về chỗ đó. nguồn TruyenFull.vn

Tần Phàm nói ra.

- Tóm lại cẩn thận một chút luôn đúng.

Cổ Mặc ngưng trọng nói.

Tần Phàm gật gật đầu, sau đó hắn liếc nhìn nữ tử sau lưng, phát hiện nữ tử thần bí kia đã giết chết vài đầu Ngân Lang, nhưng sau đó lại có yêu thú khác xuất hiện, ngược lại là không có lo lắng ình.

- Ngay cả ý chí của mình cũng không thể khống chế, thực lực cao lại có ý nghĩa gì?

Tần Phàm lắc đầu, người như vậy nếu như có thể giết chết hắn sẽ không lưu tình, mà giết không chết mà nói, cũng không đáng mình ghi hận.

Bay một thời gian ngắn, đã bảo đảm nữ tử thần bí kia không có khả năng đuổi theo, lúc này hắn mới hạ xuống mặt đất, sau đó liền đi bộ vđến Trấn Yêu Thành kia.

Mặt khác, hắn ẩn ẩn cảm giác được viên ma chủng cũng thứ ba cũng ở hướng này, ngược lại là tiện đường.

- Tiểu tử, ngươi có phát hiện càng tới gần Trấn Yêu Thành này, trên đường đi gặp phải yêu thú ngược lại là càng ngày càng ít hay không?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.