- Ở chỗ này, ta nhìn thấy ngũ Hổ phệ Long, còn tắm rửa Long huyết.
Tần Phàm đi vào Yêu Thú sơn mạch, nhìn xem bốn phía cũng cảm giác có một cảm giác quen thuộc.
Bất quá ở bên ngoài, phần lớn đều là vừa đến Tam cấp yêu thú, đối với hắn mà nói không có uy hiếp gì, không giống lần thứ nhất tiến vào, giaochiến với Tam cấp yêu thú vẫn là cảm thấy có chút cố hết sức.
- Con đường này là đi thông Dược cốc.
Tần Phàm nhìn mảnh rừng rậm rạp phía trước, nói thầm.
- Không biết bây giờ Kỷ Huyên nhi còn ở đó không?
Tần Phàm không khỏi nghĩ đến nữ tử thân thế đáng thương kia, đúng là nàng đem toàn bộ Dược cốc giá trị liên thành ình.
Men theo đường cũ, Tần Phàm chậm rãi đi đến địa phương quen thuộc kia, lúc này hắn định trở về Dược cốc lấy một ít linh dược trân quý, hơn nữa bởi vì vừa rồi cho Trần Kỳ một ít, hiện tại hàng tồn của hắn cũng giảm bớt, cho nên còn phải thuận tiện luyện chế một ít đan dược.
Dược cốc này vẫn là cả ngày sương mù mông mông, lộ ra thập phần ẩn nấp, Tần Phàm rẽ vào mấy lần, thật vất vả mới đi lên đường nhỏ chính xác.
Lần nữa đi vào Dược cốc, phát hiện đây hết thảy đều quen thuộc như vậy.
Nơi đó là địa phương luyện công, bên kia trái cây đều chín.
Mà ở trong đó, trong dược điền kia, trước kia Kỷ Huyên nhi rất thích xới đất hái dược, Tần Phàm nhớ rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3087771/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.