Hắn biết rõ đại bộ phận Triêu Thánh giả, cho dù là đạt đến cảnh giới Tiên Thiên, gặp phải yêu thú loại này cũng chỉ có phần chịu chết.
- Hôm nay cám ơn ngươi.
Trong đêm yên tĩnh, đột nhiên Thái Ngọc mở miệng nói.
- Đừng nói như vậy, hôm nay không phải nàng cũng đã cứu ta một mạng sao?
Tần Phàm cười cười nói ra.
- Thời điểm bị đàn sói bao vây, ở dưới tình huống đó, ta ngay cả cơ hội khôi phục võ khí cùng thể lực cũng không có, ngươi không tới cứu ta, ta rất có thể đã chết rồi, ta nói có rất nhiều thủ đoạn, kỳ thật chỉ là khoác lác mà thôi.
Thái Ngọc lắc đầu nói:
- Vốn ta đã thiếu ngươi một nhân tình, nói ở trong thí luyện chi địa gặp ngươi sẽ trả, nhưng hôm nay lại thiếu ngươi thêm một cái nhân tình rồi.
- Còn nữa, hôm nay cám ơn ngươi khuyên ta.
Sau đó Thái Ngọc cúi đầu xuống, có chút hạ giọng nói.
- Nếu như nàng muốn trả nhân tình, hiện tại ngược lại là có một cơ hội.
Tần Phàm biết rõ nàng là nghĩ tới đại ca chết đi kia của nàng, liền chuyển hướng chủ đề, khẽ cười nói:
- Lạc thành Thái gia của nàng chính là Chân Vũ thế gia nhất phẩm, tình báo về thí luyện chi địa này nhất định biết nhiều hơn ta, nếu như nàng nói cho ta biết một ít, coi như nàng đã trả một cái nhân tình rồi.
- Lần Triêu Thánh thí luyện này, ngươi muốn đạt được thành tích như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3087684/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.