- Thập đại Triêu Thánh giả đi được, ta cũng đi được.
Tần Phàm tự tin nói, dùng thực lực của hắn bây giờ, tuy còn không có đạt tới Tiên Thiên, nhưng công kích cùng phòng ngự chưa hẳn kém Tiên Thiên Võ sư hai ba cấp!
Hơn nữa chủ yếu chính là, lúc này hắn là muốn cho mình ở vào hiểm cảnh, tìm được cơ hội đột phá đến Tiên Thiên! Ở ngoại vi mà nói, cơ hội như vậy quá ít! Vô luận là yêu thú cấp bốn hay là Triêu Thánh giả, đều rất ít có thể tạo thành uy hiếp đối với hắn!
- Không thể tưởng được tiểu tử ngươi che dấu sâu như vậy, nhớ ngày đó thời điểm lên đường, ta còn tưởng rằng thực lực của chúng ta không sai biệt lắm.
Điền Mông cười khổ lắc đầu, nhưng lập tức thẳng tắp lồng ngực nói ra:
- Bất quá Tiểu Phàm ngươi cũng đừng thư giãn, nếu không một ngày nào đó tiểu Mông tử ta sẽ đuổi theo ngươi!
- Vậy ngươi cần phải hảo hảo cố gắng, ta cũng sẽ không dừng lại chờ ngươi đâu.
Tần Phàm cười cười nói:
- Ah, đúng rồi, Thánh lệnh có thể cho ngươi, còn có võ phù ngươi cũng có thể lấy đi, bất quá vật gì đó khác trong giới chỉ ngươi giữ lại cho ta.
- Ngươi cái hỗn tiểu tử này.
Điền Mông vỗ Tần Phàm một chưởng, nhưng trong lòng lại có chút cảm động, biết rõ Tần Phàm nói như vậy chỉ là muốn mình cảm thấy dễ chịu một chút mà thôi.
Bởi vì vị trí Tiết Tuấn tiến vào thí luyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3087668/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.