Tiết Tuấn thấy Hầu Vũ Bạch đi tới, vội vàng đứng lên, mà Điền Mông cũng không thể không buông xuống chân gà trong tay, khi Hầu Vũ Bạch đã đi tới cạnh bàn liền cùng Tần Phàm đứng lên, không phải nói là họ sợ Hầu Vũ Bạch, mà chỉ là nếu có người tới mời rượu thì cần đứng lên đáp lễ, điểm ấy lễ nghi bọn họ vẫn hiểu được. 
- Điền huynh, Tiết huynh, Tần huynh… 
Hầu Vũ Bạch giơ cao chén rượu, hướng ba người chào hỏi: 
- Hầu mỗ mời ba vị một chén, lần này Vân Châu tạo thành liên minh xin mời ba vị ủng hộ nhiều hơn. 
- Nhất định nhất định, đều là người Vân Châu, theo lý nên giúp đỡ lẫn nhau, lần này Tiết mỗ chúc các vị trong thí luyện triêu thánh đại phóng kỳ quang, phẩm cấp càng tiến hơn một bước. 
Tiết Tuấn giơ cao chén rượu, hướng người chung quanh nói. Nhìn ra được trong ba người hắn là người lõi đời nhất, thụ sâu ảnh hưởng của cha hắn là Tiết Trường Phong. 
Mà Điền Mông thì không nói gì, chỉ trực tiếp cầm chén rượu trong tay uống cạn. 
Tần Phàm cũng không nói, nâng chén như mời, tiếp theo uống một hơi cạn sạch, mặc dù không nói như Tiết Tuấn, nhưng không thể xem là thất lễ. 
- Ha ha, hôm nay xem thân thủ của Tần huynh thật lợi hại, Hầu mỗ tin tưởng lần này Tần huynh nhất định có thể làm rạng rỡ trong ngày triêu thánh, có lẽ sẽ thăng lên tới mấy cấp cũng nói không chừng. 
Uống một chén rượu, Hầu Vũ Bạch liếc mắt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3087611/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.