Ánh nắng sáng sớm rực rỡ, từ ngoài cửa sổ bị đánh vỡ tiến vào, cấp cho tiểu viện phía đông này thêm một ít tia sinh khí.
Tần Phàm ngồi xếp bằng ngay giữa phòng, ngũ tâm hướng thiên, nhắm mắt, mồ hôi nhỏ giọt trên mặt, tựa hồ đang lâm vào bên trong thống khổ giày vò. Khắp chung quanh hắn biến thành một mảnh hỗn độn, nơi nơi một mảnh cháy đen, cơ hồ chỉ còn chỗ hắn đang ngồi vẫn còn nguyên vẹn.
Hôm nay hắn mặc một bộ thanh y, làn da biến thành trắng nõn, thậm chí còn hơn trước kia, nếu không phải hiện tại trên đầu hoàn toàn trụi lủi là có thể nhìn ra là một vị công tử văn nhã.
- Hô…
Thật lâu sau, Tần Phàm thở nhẹ một hơi, rốt cục mở mắt đồng thời vẻ mặt lộ ra hưng phấn. Nguồn tại http://Truyện FULL
Ngũ cấp võ sư!
Tối hôm sau qua khi luyện hóa thành công hỏa nguyên ma chủng, hắn mỏi mệt không sao chịu nổi ngồi nguyên tại chỗ ngủ một giấc, cho tới sáng sớm hôm nay mới tỉnh lại, lại dùng hai viên Trung Vũ Hoàn, mỗi viên có thể tăng lên một bậc cảnh giới nhỏ, vì thế hắn từ tam cấp võ sư nhảy lên thành ngũ cấp võ sư.
- Tần Tiến, đã qua một năm rưỡi, không biết ngươi từ nhị cấp võ sư đã đạt tới trình độ nào rồi?
Khóe môi Tần Phàm lộ ra một tia ý cười, trải qua nhiều khó khăn gian khổ như vậy, thậm chí mấy lần bồi hồi trong sinh tử, hôm nay xem như hắn rốt cục có thể xuất đầu!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3087577/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.