- Ta cũng không phải tới mời ngươi làm tay chân.
Tần Phàm đặt chén rượu xuống, có chút thưởng thức ngụm Vong Ưu tửu vừa uống, mồm miệng lưu hương, thầm nghĩ quả nhiên danh bất hư truyền, sau đó nói.
- Hừ, Cốc mỗ ta chỉ là loại thô lỗ, chỉ sợ không có gì đáng để các hạ nhớ thương a.
Cốc Hà hừ lạnh nói.
Tần Phàm từ trong trữ vật giới chỉ, lấy ra một cái lọ bạch ngọc đặt ở trên bàn, sau đó nhàn nhạt nói:
- Ta muốn biết tin tức về Dẫn Hồn Thảo.
- Ngươi là người mà Xuân Hòa Đường nói?
Cốc Hà kia cuối cùng cũng lộ ra một tia ngưng trọng, nhìn thoáng qua cái lọ bạch ngọc kia, sau đó trầm giọng hỏi.
- Đúng vậy, là chưởng quầy Tần Kim của Xuân Hòa Đường bảo ta tới tìm ngươi!
Tần Phàm một ngụm uống Vong Ưu tửu trong tay, sau đó nhìn Cốc Hà nghiêm túc hỏi:
- Ngươi có biết tin tức về Dẫn Hồn Thảo thật không?
- Trong cái lọ này là gì?
Cốc Hà không trả lời thẳng vấn đề của Tần Phàm, chỉ trầm giọng hỏi.
- Thứ có thể khiến ngươi đột phá đến cảnh giới Tiên Thiên Võ sư!
Tần Phàm buông ly xuống, trong miệng tùy ý nói.
- Tiểu tử, ngươi cũng không nên nói khoác lác, luyện dược cấp linh dịch bình thường không có tác dụng với ta.
Cốc Hà có chút lạnh lùng nói, nếu là luyện dược cấp linh dịch bình thường hắn cũng có biện pháp lấy tới, chỉ là muốn từ Võ sư đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3087533/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.