- Tiểu tâm chút cũng không làm sao mà.
Tần Phàm cười nói, sau đó lại vòng ra phía trước, phóng mắt nhìn lại, liền phát hiện trong hộp gấm này ngoài quyển trục chút ố vàng ra thì không còn vật gì khác nữa.
- Sách cổ này lại trịnh trọng một mình đặt trong hộp gấm, đoán chừng cũng không phải phàm phẩm a!
Tần Phàm mỉm cười, sau đó cầm quyển trục trong tay, chậm rãi mở ra.
Rất nhanh, trên mặt của hắn liền lộ ra nét hưng phấn, giống như nhìn thấy chí bảo vậy.
- Là dược phương!
Tần Phàm ngẩng đầu lên cười nói với Kỷ Huyên Nhi.
- Là dược phương gì? Vậy mà lại khiến tiểu tử ngươi hưng phấn như vậy!
Cổ Mặc lúc này cũng không khỏi kỳ quái hỏi, bởi vì hắn biết rõ trong đầu Tần Phàm vốn đã có không ít dược phương kỳ diệu, theo đạo lý thì dược phương bình thường sẽ không thể khiến hắn hưng phấn như vậy được.
- Đan phương này tự xưng là thánh đan, có nó rồi, nghe nói có thể khiến con đường tấn chức Võ Thánh bớt đi rất nhiều chướng ngại, từ Võ Tôn đỉnh phong đột phá đến Võ Thánh chỉ cần một năm là đủ.
Tần Phàm nhàn nhạt truyền âm cho Cổ Mặc.
- Cái gì? Chỉ cần một năm là có thể từ Võ Tôn đỉnh phong đột phá đến Võ Thánh? Text được lấy tại Truyện FULL
Cổ Mặc không thể tin mở to hai mắt
- Năm đó ta vì hoàn thành một bước cuối cùng này đã dùng trọn vẹn bảy năm! Nhưng cũng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3087446/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.