Chương trước
Chương sau
- Đừng suy đoán hồ loạn nữa, xem cuộc vui đi!

Cổ Mặc không vui nói.

Khi Tần Phàm nhìn qua bên kia, năm đầu Thiên Dực Hổ cũng đã từ trên trời đáp xuống, móng vuốt sắc bén chụp vào phần lưng của Độc Giác Giao Long, nhưng Độc Giác Giao Long tả hữu xông tới, lân giáp lại vô cùng bóng loáng, thân hình run lên có thể né tránh công kích, ngược lại cũng không dễ dàng bị chộp lấy.

Bất quá, tổng cộng có năm đầu Thiên Dực Hổ, luân phiên trở mình công kích, liên tục không dứt, Độc Giác Giao Long cũng đã bắt đầu có chút không thể né tránh.

Né tránh được một đầu này, một đầu khác liền vội vã xông xuống, có khi lại từ bốn phương tám hướng cùng lúc xông lại. Tóm lại, mấy con Thiên Dực Hổ này phối hợp cực kỳ ăn ý, hơn nữa rất có trí tuệ, có khi còn hiểu được ngụy trang công kích, thật sự rất khó chơi.

Một lát sau, Độc Giác Giao Long đã có vài chỗ lân phiến suýt chút nữa bị vạch ra, mà những Thiên Dực Hổ này hết lần này tới lần khác đều một mực công kích chỗ Độc Giác Giao Long bị thương, tiếp tục như vậy, mấy khối lân phiến kia sớm muộn gì cũng sẽ rơi xuống thôi..

Chứng kiến tình cảnh này, Cổ Mặc lại con mắt sáng ngời, kinh hỉ nói với Tần Phàm:

- Ngươi xem đi, lần phiến của Độc Giác Giao Long sắp bị Thiên Dực Hổ đánh xuống, ngươi nhớ kỹ địa phương, lát nữa chạy qua nhặt.

- Thiên Dực Hổ không cần sao?

Tần Phàm nghi hoặc hỏi thăm, sau đó liền lập tức kịp phản ứng, đây chính là yêu thú ah! Tuy rằng trí tuệ của bọn nó đã tiếp cận nhân loại, nhưng lại không giống nhân loại! Lân phiến này đối với nhân loại mà nói chính là tài liệu tuyệt hảo có thể dùng để làm trang bị khôi giáp, hoặc là còn có thể sử dụng để luyện dược sư luyện chế luyện dược cần thiết, nhưng đối với yêu thú mà nói, lại không có tác dụng gì cả!

- Ngu xuẩn! Thiên Dực Hổ cực khổ đuổi theo đầu Độc Giác Giao Long này chỉ là vì yêu thú tinh hạch của nó thôi! Về phần những thứ rác rưởi như lân giáp, người ta còn không để vào mắt! Text được lấy tại Truyện FULL

Quả nhiên, Cổ Mặc khinh thường nói.

- Vậy nó muốn tinh hạch của Độc Giác Giao Long để làm gì? Chẳng lẽ chúng còn có thể hấp thu năng lượng trong đó sao?

Tần Phàm lại hỏi.

- Đương nhiên, nếu như những lục cấp yêu thú này hấp thu tinh hạch của thất cấp yêu thú, thậm chí rất có thể sẽ khiến bản thân chúng nó thăng cấp đến thất cấp yêu thú! Ở thế giới của yêu thú cũng là thực lực vi tôn, vì cơ hội tấn cấp, cho nên mấy đầu Thiên Dực Hổ này mới đuổi theo không buông đầu Độc Giác Giao Long đang suy yếu này!

Cổ Mặc nói.

Ngao ngao --lại hai tiếng Long ngâm truyền ra, lần này nghe lại có chút cảm giác bi thảm.

Tần Phàm nhìn về phía Độc Giác Giao Long kia, lại phát hiện phía sau lưng Độc Giác Giao Long đã có mấy khôi lân phiến bị trảo xuống, quả nhiên, sau khi Thiên Dực Hổ trảo Long Lân ra liền trực tiếp ném sang một bên, Tần Phàm âm thầm nhớ kỹ vị trí.

- Ồ?

Cổ Mặc đột nhiên phát ra một tiếng kinh nghi sau đó nói:

- Nguyên lai Độc Giác Giao Long đang tìm kiếm Hàn đàm thủy nguyên, trách không được lại bay lên bay xuống như thế! Những Thiên Dực Hổ này không quen thuộc thủy tính, chỉ cần Độc Giác Giao Long tiến vào trong hàn đàm, những Thiên Dực Hổ này sẽ không làm gì được nó cả!

- Ha ha, ở phụ cận chỗ này không phải có hàn đàm sao?

Tần Phàm cười nói

- Chỉ là không biết nó có thể tìm ra không thôi.

- Ngươi đừng xem thường Độc Giác Giao Long, Độc Giác trên đầu nó đối với nguồn nước cực kỳ mẫn cảm, chỉ là bây giờ đang mưa to, cho nên khoảng thời gian ngắn mới không tìm được thôi. Qua tiếp một thời gian nữa, tin tưởng nó sẽ tìm ra được, chỉ là không biết những Thiên Dực Hổ này có cho nó cơ hội hay không thôi!

Cổ Mặc nói.

Ngay khi Cổ Mặc còn chưa dứt lời, đột nhiên Độc Giác Giao Long lại phát ra một tiếng nộ ngân! Nhưng nơi ở phần lưng đã không có lân giáp bị một đầu Thiên Dực Hổ bổ nhào vào trên người cắn lên!

Tuy rằng Thiên Dực Hổ rất nhanh đã bị đuôi rồng cực lớn quét văng ra, nhưng Độc Giác Giao Long kia lập tức máu tươi giàn giụa, sau đó Độc Giác Giao Long nhịn đau nhức, đột nhiên lần nữa phóng lên trời, vậy mà phóng về phía sau lưng Tần Phàm!

Đó chính là phương hướng hàn đàm!

Độc Giác Giao Long kia vào lúc này rốt cuộc đã tìm được hàn đàm thủy nguyên!

- Long Long Long... Long huyết ah!

Cổ Mặc đột nhiên kêu to một tiếng, một chưởng đẩy lên người Tần Phàm, ngón tay chỉ về phía bầu trời không xa, chỗ Giao Long chi huyết nương theo nước mưa rơi xuống vội la lên:

- Mau mau nhanh, nhanh tiến lên! Tắm rửa long huyết đi! !

Tần Phàm còn chưa kịp phản ứng xem chuyện gì xảy ra, nhưng bị Cổ Mặc đẩy, cơ hồ liền theo bản năng thi triển ra Lưu Tinh Bộ, mưa văng khắp nơi, thân hình lại thuấn gian di động đến nơi Giao Long huyết rơi xuống.

Hắn tuy rằng không biết Giao Long huyết này có chỗ lợi gì, nhưng biết rõ Cổ Mặc sẽ không hại mình, cho nên hắn chỉ ngửa mặt lên, chờ đợi Giao Long chi huyết hòa theo mưa rơi xuống cọ rửa mình.

Bởi vì lên phiên trên lưng Độc Giác Giao Long đã bị vạch ra, cho nên Thiên Dực Hổ một ngụm cắn vào thì huyết nhục liền đầm đìa, máu tươi của Độc Giác Giao Long khi nó phi thân lên trời liền vẩy ra rất nhiều.

Khi Tần Phàm ngẩng đầu nhìn lên thậm chí trông thấy bầu trời như một mảnh màu đỏ, mà những long huyết kia trong mưa vậy mà lại phát ra nhiệt khí đằng đằng, thoạt nhìn thập phần sền sệt, vậy mà một chút cũng không bị hòa tan trong nước!

Nói đến thì nhanh, trong khi Tần Phàm tính toán trong lòng thì long huyết nồng đặc đã từ trên không trung lập tức rơi xuống trên người hắn, khiến hắn lập tức biến thành máu tươi chảy đầm đìa, như một huyết nhân sống sờ sờ vậy! Mà lúc này tuy rằng đỉnh đầu có mưa to, nhưng mặc cho mưa to cọ rửa như thế nào. Vậy mà cũng không làm trôi đi một chút long huyết trên người hắn.

Khi long huyết kia vừa rơi vào trên người Tần Phàm liền chăm chú bám vào trên người hắn, tựa hồ cả hai vốn chính là một thể vậy! Rất quỷ dị!

Cũng cùng lúc đó. Tần Phàm cảm giác được một cỗ lực lượng cuồng nhiệt từ đỉnh đầu xông xuống, sau đó trong lòng hắn trong lúc vô hạn khiếp sợ, cổ lực lượng này vậy mà bức thẳng về phía Vũ Điền Khí Hải của hắn!

Oanh!

Một tiếng chấn động đến từ nội tâm, Tần Phàm vậy mà trong nháy mắt khi tiếp xúc với long huyết, dưới năng lượng cự đại trong long huyết trùng kích xuống, một lần hành động liền từ Võ Giả nhất cấp đỉnh phong đã đột phá đến cảnh giới Võ Giả nhị cấp!

Từ sau khi phục dụng cố nguyên hoàn, hắn liền ngừng ở Võ Giả nhất cấp đỉnh phong, hôm nay rốt cục dưới năng lượng của long huyết phụ trợ cũng đã đột phá.

Nhưng Tần Phàm còn chưa kịp kinh hỉ, đột nhiên phát hiện từ trong long huyết truyền đến một cỗ cảm giác cực kỳ nóng rực, nháy mắt sau đó, Tần Phàm cảm giác được bản thân phảng phất như bị ngọn lửa vây quanh vậy, không đến một hồi, toàn thân của hắn cũng bắt đầu nổi lên nhiệt khí đằng đằng!

- Thật là khó chịu ah!

Tần Phàm phát ra một tiếng gầm nhẹ, muốn thò tay gạt đi long huyết trên người, nhưng lại phảng phất giống như bắt lấy than lửa vậy, hơn nữa nó còn chăm chú dính lên trên tay hắn, thế nào cũng không hết!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.