- Đừng suy đoán hồ loạn nữa, xem cuộc vui đi!
Cổ Mặc không vui nói.
Khi Tần Phàm nhìn qua bên kia, năm đầu Thiên Dực Hổ cũng đã từ trên trời đáp xuống, móng vuốt sắc bén chụp vào phần lưng của Độc Giác Giao Long, nhưng Độc Giác Giao Long tả hữu xông tới, lân giáp lại vô cùng bóng loáng, thân hình run lên có thể né tránh công kích, ngược lại cũng không dễ dàng bị chộp lấy.
Bất quá, tổng cộng có năm đầu Thiên Dực Hổ, luân phiên trở mình công kích, liên tục không dứt, Độc Giác Giao Long cũng đã bắt đầu có chút không thể né tránh.
Né tránh được một đầu này, một đầu khác liền vội vã xông xuống, có khi lại từ bốn phương tám hướng cùng lúc xông lại. Tóm lại, mấy con Thiên Dực Hổ này phối hợp cực kỳ ăn ý, hơn nữa rất có trí tuệ, có khi còn hiểu được ngụy trang công kích, thật sự rất khó chơi.
Một lát sau, Độc Giác Giao Long đã có vài chỗ lân phiến suýt chút nữa bị vạch ra, mà những Thiên Dực Hổ này hết lần này tới lần khác đều một mực công kích chỗ Độc Giác Giao Long bị thương, tiếp tục như vậy, mấy khối lân phiến kia sớm muộn gì cũng sẽ rơi xuống thôi..
Chứng kiến tình cảnh này, Cổ Mặc lại con mắt sáng ngời, kinh hỉ nói với Tần Phàm:
- Ngươi xem đi, lần phiến của Độc Giác Giao Long sắp bị Thiên Dực Hổ đánh xuống, ngươi nhớ kỹ địa phương, lát nữa chạy qua nhặt.
- Thiên Dực Hổ không cần sao?
Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3087410/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.