- Được rồi, lão đầu, vấn đề này ta tạm thời trước tin tưởng ngươi. Tiếp theo chúng ta sẽ nói về vấn đề của ngươi, ngươi không phải muốn một mực ở cạnh ta đấy chứ? Nói thực ra, ta cũng nhận thức mấy đạo sĩ tu hành không tệ, nếu không ta thỉnh bọn hắn tác pháp siêu độ cho ngươi, cho ngươi sớm về cực lạc, sau đó những cổ thư, cao cấp võ quyết gì đó của ngươi cứ để lại để ta phát dương quang đại a.
Tần Phàm một bộ vì ngươi mà nói.
- Những đạo sĩ vân du bốn phương kia đều là lừa đảo, nào tin được, ta nghĩ tốt nhất là ta nên tự lực cánh sinh thì hơn. Hắc hắc, nói thực ra, tiểu tử ngươi tuy rằng người không được tốt lắm, nhưng kỹ thuật luyện đan rất tốt, đan khí luyện ra mùi vị không tệ, về sau ta sẽ...
Cổ Mặc xoa xoa hai tay vừa cười vừa nói.
- Bà mẹ nó, ngươi thật sự là Võ Thánh lại vô sỉ thế sao? Thực sự có Võ Thánh vô sỉ vậy sao! Ý của ngươi là nói, về sau ta luyện đan ngươi còn có thể chạy đến phá hư?
Tần Phàm nghĩ đến linh đan mình hao hết tâm lực luyện chế ra kết quả lại bị người phá hư, lọa cảm giác đau lòng nà khiến hắn không khỏi mắng to.
- Hắc hắc, ngươi yên tâm, bản Võ Thánh sẽ không ăn chùa ở không của ngươi đâu, về sau ngươi ở mặt tu luyện có chỗ nào không hiểu, ta cũng có thể cố chỉ điểm ngươi một chút. Đến lúc đó, có thuật luyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3087320/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.