Đèn thủy tinh rất lớn tỏa ra ánh sáng chói mắt lạnh như băng, thảm lông dê dưới chân lại vô cùng mềm mại, ấm áp như trời xuân, bốn phía là cửa sổ sát đất ngút mắt, trong suốt đến mức có thể nhìn rõ bóng mình. Đám người chuyển động, ăn uống linh đình, nhạc nhẹ dìu dặt cuốn theo từng đợt máu tươi khiến người ta ghê tởm cứ quấn quýt lấy Zero Kiryuu.
Ban đêm, đèn điện sáng trưng, yến hội long trọng thuộc về chủng loài của bóng tôi đang diễn ra. Thế nhưng đối với người kia mà nói, vũ hội xa hoa nơi đại sảnh này chính là một nhà giam. Ánh sáng chói lòa đan vào chén rượu tươi hồng, tựa như thứ gông xiềng vô hình cầm tù toàn thân cậu, không thể nhúc nhích.
“Biết ngay là cậu sẽ để nó đi mà!” – Bàn tay to lớn vỗ mạnh lên bàn làm việc bằng gỗ cứng chắc, chồng văn kiện vốn đã cọng vẹo mất đi thế cân bằng lập tức bay tứ tung.
“Thôi nào~ Chỉ là công tác giám sát mà thôi, cho dù là tay mơ cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ dễ như bỡn.” – Đứng trước người bạn già nóng nảy, Kaien vẫn duy trì biểu hiện ngốc nghếch tự nhiên của mình, vui vẻ cầm tách trà từ tốn uống, thỉnh thoảng lại khà khà thỏa mãn. “Ái chà, búp trà dựng thẳng đây này, không biết hôm nay sẽ có chuyện gì vui nữa ~”
“Cậu nghiêm túc cho tôi! Chẳng lẽ cậu không lo lắng tí nào ư?” – Yagari Toga không thể tiếp tục chịu đựng vị hunter thiên tài này bày ra vẻ không liên quan đến mình nữa. Ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vi-quan-co/197194/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.