Chợ đêm Thiên Vận không lớn, chỉ bày bán trải dài suốt cả con đường vài dặm từ phường Tề Vân đến lò gốm Thiên Đức (một trong mười ba lò gốm của Thuận Kinh). Những đồ vật bày bán ở đây phần lớn đều không phải những đồ vật thiết yếu dùng trong sinh hoạt hằng ngày, mà nhiều thứ là những pháp khí tu luyện cần thiết của các võ sư, Luyện Đan Sĩ, thậm chí Luyện Khí Sĩ.
Những vị chủ quán thường vắt óc nghĩ hết cách để bán những mặt hàng đang có càng sớm càng tốt, để tránh “mang ngọc mắc tội”. Mà những người khách muốn có được những bảo vật này cũng thường muốn chiếm đoạt trước khi kẻ khác có cơ hội ra tay. Cho nên cho dù là chủ quán hay người mua hàng thì đều muốn tới đây càng sớm càng tốt. Vì thế cái phiên chợ này vốn dĩ tổ chức vào buổi sáng sớm, tới trưa thì vãn chợ, nhưng theo thời gian thì trở thành chợ đêm lúc nào không hay. (Chú thích của tác giả: Trong hiện thực cũng có không ít phiên chợ bắt đầu họp từ lúc tờ mờ sáng, bởi vì rất nhiều người muốn xem hàng trước người khác để được mua trước, cho nên càng ngày càng sớm.)
Cách đây mấy năm, chợ đêm Thiên Vận mặc dù cũng ngư long hỗn tạp, vàng thau lẫn lộn, nhưng hàng tốt hàng tuyệt phẩm cũng có không ít. Nhưng trong vòng mười năm trở lại đây, Nội Vũ Khố của vương triều Đại Minh đều thiết lập Ti Sưu Quát ở hải ngoại. Ti này không chỉ thu mua các bảo vật quý hiếm cho triều đình, mà thậm chí còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-tu/5926/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.