"Nhưng đây cũng cũng không phải là chuyện xấu, ong cũng biết chọn nhà làm tổ, người có tiền cũng chưa chắc có được, nhưng chúng đã đến rồi, cũng có ngụ ý cuộc sống của con sẽ càng ngày càng tốt, này là vận may đây."
Mạch Tuệ rất đồng tình, bất kể là ở thời hiện đại hay ở thế giới này, mật ong là một thứ tương đối đắt đỏ, chỉ vậy thôi cũng có thể xem là vận may rồi.
Uông đại nương vừa đi vừa trò chuyện với Mạch Tuệ: "Ở đây có ong, có phải dặn Mạch Lạp và Mạch Cốc đừng đi ra phía sau này, coi chừng sẽ bị ong đốt. Còn nối thật sự bị đốt rồi thì chỉ cần thoa nước bồ kết lên, cũng có thể giảm đau..."
Mạch Tuệ đưa Uông đại nương qua cửa hông vào sân, Uông đại nương nhìn thoáng qua cái ℓồng cá ướt sũng mà Mạch Tuệ đặt trên mặt đất, trong chậu gỗ bên cạnh có một con cá.
"Chà, con bắt được nó à?"
Mạch Tuệ mỉm cười gật đầu: "Mẹ nuôi, tối nay con sẽ nấu canh cá cho mẹ."
Uông đại nương xua tay:" Con cá lớn chỉ từng này, mấy đứa bọn con còn không ăn đủ, con giữ lại đi, ngày mai cha nôi con sẽ lên núi săn thú, con nhớ sang nhà mẹ nuôi ăn thịt."
Mắt Mạch Tuệ sáng lên:" Ngày mai cha nôi và các ca ca sẽ lên núi săn thú sao?"
Ngày mai nàng cũng đi kiểm tra bẫy đã đặt từ trước.
"Con cũng đi. Cha nuôi đã dạy con cách săn thú, đúng ℓúc con có thể đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-theo-nhai-con-chay-nan-ta-dung-khong-gian-tich-tru-vat-tu/2931245/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.