Chương trước
Chương sau

Đối với Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh, thái độ của Âm Trường Khiếu coi như thoả mãn, đây là người do hắn tự tay đào tạo, chỉ vài năm không thấy, rất nhiều chuyện vẫn xử lý tốt, đại thếđã thành, trái cây đã thành thục, đương nhiên không thểđể cho người khác hái rồi.
Nguyên gốc không cưỡng ép tăng lực lượng của Âm Huy lên, chính là vì hắn muốn chờđợi cơ hội lần này, kết quả trước khi hắn đợi được, thì con hắn đã chết rồi. Tuy Âm Trường Khiếu chỉ có một đứa con, nhưng Âm gia nhất mạch vẫn còn nhiều người, đế quốc Phong Vân vừa hình thành, cũng là thời điếm khống chế trong tay triệt để.
- Vâng!
Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh trả lời rất cung kính.
Âm Trường Khiếu thoả mãn gật gật đầu, thân ảnh do một tia thần niệm kia vừa ngưng tụ đã tiêu tán.
- Đáng giận, đang tính toán cái gì, chúng ta vất vả liều mạng nhiều năm như vậy, lập tức đạt được, hắn phái người tới tiếp quản, đây tính toán là gì, tính toán cái gì,
- Oanh...
Một thân hình cao lớn, một thân cơ bắp còn cường tráng hơn Man nhân rất nhiều, không tự chủ được mà dậm chân, cảđại điện cũng run lên.
- Bạo Phong, ngươi muốn hủy nơi đây à.
Đứng ở sau lưng của Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh có một người trên đầu thắt mười bím tóc đỏ, nam tử trẻ tuổi này từ từđứng dậy, trong mắt tràn ngập khí tức điên cuồng, thấp giọng quát lớn với đại hán kia. Hai đầu lĩnh của Cuồng Phong Mã Bang vô cùng thần bí, thêm nữa... Các loại truyền thuyết, mà nam tử trẻ tuổi đang điên cuồng này, chính làđệ nhất phó bang chủ Cuồng Phong Mã Bang, Cuồng Phong, mà người vừa gào thét lúc nãy chính làđệ tứ phó bang chủ Bạo Phong.
- Hừ, người ta không tin chúng ta chứ sao!
Dáng người gầy yếu, tên phó bang chủ thấp bé khó chịu hừ lạnh một tiếng.
- Đại đương gia, chẳng lẽ chúng ta cứ như vậy mà hai tay dâng tâm huyết nhiều năm sao?
- Đại đương gia, ngàn vạn lần không thể.
- Để cho chúng ta đi làm công việc vất vả, thu thập tình báo, tìm kiếm nhi đồng thiên tài, tìm kiếm thiên tài địa bảo, nhưng hắn cho chúng ta cái gì?
- Phong Vân Kiếm Tông chính là một đám phế vật, mỗi lần tới đây giống như khâm sai, cao cao tại thượng tự cho làđúng.
...
Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh phía tám tên phó bang chủ Cuồng Phong Mã Bang phía dưới, theo thứ tự, đệ nhất phó bang chủ Cuồng Phong, đệ nhị phó bang chủ Long Quyển Phong, đệ tam phó bang chủ Cụ Phong, đệ tứ phó bang chủ Bạo Phong, đệ ngũ phó bang Thai Phong, đệ lục phó bang chủ Trận Phong, đệ thất phó bang chủ Tiểu Toản Phong, đệ bát phó bang chủ Vi Phong.
Bọn họ đều là cô nhi, lớn tuổi nhất không đến ba mươi tuổi, Tiểu Vi Phong không tới mười tám tuổi, bọn họ đi theo Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh khai sáng Cuồng Phong Mã Bang, tuy nhiên Cuồng Phong Mã Bang phụ thuộc vào Phong Vân Kiếm Tông, nhưng bọn họ không có hảo cảm với Phong Vân Kiếm Tông, những năm này tội bọn hắn gánh, công việc bọn họ gánh, nhưng chỗ tốt đều bị Phong Vân Kiếm Tông cầm đi.
Chuyện này cũng chưa tính, những tên Phong Vân Kiếm Tông tới đều cao cao tại thượng, càng làm bọn họ ghét nhất. Trong suy nghĩ của bọn họ, chỉ cóĐại đương gia, Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh tuy là hai người, nhưng tất cả cũng giống như một người, bọn họ cũng đối đãi như một người, làĐại đương gia bọn họ tôn kính nhất.
- Đại đương gia, Âm Trường Khiếu muốn triệt để khống chế Phong Vân Kiếm Tông, trước kia hắn lợi dụng chúng ta làm nhiều chuyện như vậy, sau này chúng ta còn đánh hạ cơ nghiệp mấy mươi vạn dặm và thành lập đế quốc Phong Vân hiện giờ, hiện tại còn bảo chúng ta đi đối phóđế quốc Lam Vân và tên Trình Cung kia, căn cứ theo tin tức mà ta nắm giữ, có lẽ sau lưng tên Trình Cung kia có thế lực cường đại chống lưng, hắn dám tham dự vào việc tranh đoạt Nam Chiêm Bộ Châu với Côn Bằng thái tử, Chu Dật Phàm, Vũ Thân Vương, Nguyệt Minh thái tử, khẳng định không phải bình thường, hơn nữa cho dù thực sự tiêu diệt Trình gia, bắt lấy Trình Cung, hắn cũng bảo Đại đương gia trở lại Phong Vân Kiếm Tông, tên Âm Trường Khiếu đã sớm muốn triệt để khống chế Phong Vân Kiếm Tông, ta thấy mưu đồ của hắn không nhỏ, rất có thể muốn lợi dụng chúng ta.
Đệ bát phó bang chủ Tiểu Vi Phong của Cuồng Phong Mã Bang chính là nữ hài, nhưng nàng lại là người phụ trách tình báo cho cả Cuồng Phong Mã Bang, cho dù là tình báo ở Nam Chiêm Bộ Châu cách mấy mươi vạn dặm vẫn nắm được rõ ràng.
- Đại đương gia, hắn có gì mà sợ, nơi này chính là stam giác địa vực hỗn loạn, Âm Trường Khiếu hắn tính là cái gì chứ, Phong Vân Kiếm Tông thì như thế nào. Bằng vào tài nguyên chúng ta khống chế hiện giờ và thế lực chúng ta kết giao, đủ để mời mấy vị tồn tại cường đại ra tay, chỉ cần bảo bọn họ chán nhiếp Âm Trường Khiếu làđược, ta cũng không tin Phong Vân Kiếm Tông dám vào lúc này ngang nhiên đối phó chúng ta, chúng ta dứt khoát không đểý tới mấy con chó Phong Vân Kiếm Tông và Âm Trường Khiếu, vào lúc này vì lợi ích của chúng ta đi.
Đệ tam phó bang chủ Cụ Phong của Cuồng Phong Mã Bang là một vị mỹ nữ, khác với Vi Phong, nàng là một mỹ nữ thành thục mãnh liệt như sóng, nhưng tính tình không tốt lắm.
Cuồng Phong Mã Bang có Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh là hai Đại đương gia, còn có tám phó bang chủ, về phần đệ cửu phó bang chủ trước khi rời đi, tùy tiện tuyển một người, phụ trách che dấu tai mắt người mà thôi.
Vào lúc này, bọn họ người một lời ta một lời, mà Bạo Phong, Cụ Phong có tính tình không tốt lắm, lực lượng trên người không nhịn được mà bạo phát ra, dốc hết sức lượng vô cùng hùng hậu, ngay cả Tiểu Vi Phong yếu nhất cũng có lực lượng vạn vật nhất long.
Về phần Bạo Phong đãđạt tới Nhân Anh, Cụ Phong lại càng tiếp cận lực lượng Nhân Anh đỉnh phong. Với tuổi của bọn họ, không có thế lực cường đại như Yêu tộc ở sau lưng chèo chống, hoặc không có thế lực cường đại khác hà hơi tiếp sức, có thểđạt tới thực lực này là chuyện khó có thể tưởng tượng được.
Chính bởi vì thực lực cường đại, mới có thể dừng chân ở tam giác địa vực hỗn loạn này, còn đánh ra một phiến thiên địa.
- Hiện tại còn chưa phải lúc, quyết định lần này rất có thể là dò xét chúng ta, chúng ta nội tình còn chưa đủ, chờ một chút! Ta cũng muốn nhìn, người có thể bức Âm Trường Khiếu tới tình trạng này, giết Âm Huy lâu như vậy mà Phong Vân Kiếm Tông cũng không làm gìđược hắn, Âm Trường Khiếu lần trước từ tinh không trở về cũng không giết được Trình Cung, rốt cuộc hắn là nhân vật nào, năm đó hắn chỉ là quần làáo lượt ở thế tục, lợi dụng hắn hấp dẫn một ít chúý lực, không nghĩ tới hắn đãđi tới một bước này, có thể quyết hơn thua với bọn người Côn Bằng thái tử, cần đánh giá hắn lại mới được.
Hai người Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh mở miệng cungc lúc, giống như một người. Ngoại nhân rất nhiều người chỉ biết Cuồng Phong Mã Bang có Phong Vô Ảnh là người trợ giúp, nhưng rất ít người biết rõ Cuồng Phong Mã Bang có tới hai đương gia, nhưng lại giống như một người.
Lúc Trình Cung từ trong đan phòng đi ra, Đan thành to như thế, trừ linh đài của Hách Liên Lam Phượng ra, cũng chỉ có Túy Miêu, Thanh Xà Vương Tần Vân Nhi, Man Ngưu Vương Lý Hằng ba người, không đúng, Trình Cung mang theo ba người chuẩn bị rời khỏi đã quên mất một người, Địa Long Vương Lý Dật Phong vẫn đang ở trên không trung.
Chỉ trong mười ngày, Địa Long Vương Lý Dật Phong đã khác với lúc trước rất lớn, hắn đã vượt qua Địa Hỏa Ma Kiếp, đạt tới Địa Anh tầng một đỉnh phong. Cái này cũng chưa tính, ở bên cạnh hắn, Dịch Thư dễ dàng tạo ra vô số ký hiệu cấu thành trận pháp, không ngừng biến hóa tan vỡ, hiển nhiên tạo nghệ trận pháp của hắn tăng lên rất lớn, mượn nhờ Dịch Thư, không cần bất cứ ngoại lực nào cũng có thể tiện tay lăng không bố trận.
Đương nhiên, uy lực của trận pháp này còn chờ tăng cường, nhưng có thể làm được một bước này cũng đã phi thường tiếp cận Lục cấp trận pháp đại sư, đây có thể nói làđại thu hoạch do hắn cảm ngộ trong suốt mười ngày qua.
Nhìn thấy Lý Dật Phong có thể từ Bách Vạn Liên Hoàng Trận Pháp của mình mà cảm ngộ, trong nội tâm Trình Cung cũng rất là cảm khái, năm đó bản thân mình lúc nghiên cứu thảo luận với vị quái tài của Lý gia kia, không nghĩ tới hôm nay Lý Dật Phong lại có thể từ trận pháp này mà có cảm ngộ.
- Thùng thùng... Địa Anh!
Túy Miêu miệng lớn uống hết mấy ngụm rượu, nhìn Lý Dật Phong mười ngày trước còn là Nhân Anh, hôm nay đã làĐịa Anh, nhịn không được mà thấp giọng lẩm bẩm.
Hôm nay Túy Miêu cũng đã là Nhân Anh kỳ đỉnh phong, nhưng hắn có thể cảm giác được, khoảng cách Địa Anh hiển nhiên còn cách một đoạn, tuy hắn rất liều mạng, nhưng muốn đạt tới Địa Anh cũng không dễ dàng. Cóít người nhìn thì dễ dàng, nhưng ở sau lưng cóđược chỗ dựa cường đại, có cơ duyên lớn lao, có lực lượng cường đại và nội tình chèo chống, cóđược thiên phú kiếm thấy trên đời...
- Đừng có gấp, tốc độ của ngươi đã rất nhanh rồi, Lý Dật Phong cóđược tích súc lực lượng từ nhỏ, hắn đạt tới vạn vật nhất long cũng đã nhiều năm rồi, mà ngươi từ khi thân thể khôi phục mới bắt đầu tu luyện, tính toán cũng không tới hai năm đâu, hai năm đãđạt đến Nhân Anh đỉnh phong đã là không tồi rồi, dù sao ngươi không thể so với ta, hơn nữa con đường sau này mới làđiểm phân thắng bại, tất cả trước kia chỉ là phù vân.
Cảm nhận được tâm tình của Túy Miêu, Trình Cung vỗ vỗ bả vai Túy Miêu.
Hai năm?
Ngay từđầu Trình Cung lo cho an nguy của Túy Miêu, đã cho Thanh Xà Vương Tần Vân Nhi cùng Man Ngưu Vương Lý Hằng ở bên cạnh hắn, nhưng một câu của Trình Cung nói không tới hai năm, thiếu chút nữa làm cho bọn họ từ trên không trung ngã xuống đất.
Hay nói giỡn, Nhân Anh kỳ lục địa Thần Tiên nếu từ không trung ngã xuống, cũng sẽ biến thành trò cười khắp Cửu Châu đại địa, nhưng chuyện này quá rung động nha, hai năm, còn tính toán cái gì nữa? Nói như vậy không tới hai năm, không đến hai năm cũng đã là Nhân Anh kỳ đỉnh phong, mà Trình đại thiếu còn kinh khủng hơn, đã là tồn tại Địa Anh.
Lúc này bọn họ có xúc động muốn bóp chết Túy Miêu và Trình Cung, Túy Miêu như thế còn không hài lòng, mà Trình đại thiếu còn nói lời này.
Phải biết rằng, cho dù có môn phái nhất lưu chống đỡ, cả môn phái có lão tổ trải qua một ngàn năm khổ tu, cũng chưa chắc có thể đạt tới Nhân Anh kỳ đỉnh phong, vô số người khốn chết ở Nhân Anh kỳ đỉnh phong, nếu những người này nghe Trình đại thiếu nói lời này, đoán chừng sẽ có tâm tư tự vẫn cho rồi.
Tần Vân Nhi ngoài khiếp sợ, cũng dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Trình Cung, tên đại sắc lang này nói chuyện với hảo huynh đệ của mình, còn nói: dù sao ngươi cũng không thể so với ta, tốc độ tu luyện và sức chiến đấu của Túy Miêu nàng đã nhìn thấy, khoảng thời gian trong Đan thành bọn họ chiến đấu với nhau nhiều lần, ban đầu thì kém rất nhiều, nhưng càng về sau nàng càng cảm thấy đuối sức, hiện tại cả nàng và tên Man Ngưu Lý hằng phải liên thủ mới có thể miễn cưỡng ngăn cản Túy Miêu.
Loại quái vật này, đương nhiên không phải là người bình thường, Trình Cung làđại sắc lang, nói ra câu: dù sao ngươi cũng không thể so với ta, không biết đây là an ủi hay là kích thích người ta đây.
Những lời này, cũng chỉ có ba người còn lại trong Tứđại hại thành Vân Ca nghe mới hiểu, Trình Cung từng nói qua với bọn họ, bản thân của mình cóđược vô số tài sản và cơ duyên khác, cho nên mới hiểu được các loại đạo pháp trân quý, hiểu được trận pháp hiểu được luyện đan, hiểu được cầm kỳ thư họa...
Hiện giờ hắn bàn nội tình với Túy Miêu, vấn đề lực lượng súc tích bộc phát, nói như thế, kỳ thật bọn họ chỉđược hưởng số tài sản vô hình mà hắn mang cho bọn họ mà thôi.
- Đông đông đông...
Túy Miêu mở miệng uống không ít rượu, trong mắt xuất hiện một tia hưng phấn, nói:
- Hắn có thể đạt tới Địa Anh cũng tốt, vừa vặn ta đang thiếu đá mài thương, chính là hắn rồi.
Nghe xong Túy Miêu nói lời này, Man Ngưu Vương Lý Hằng và Thanh Xà Vương Tần Vân Nhi đang vui vẻ lại có chút uể oải, vui vẻ là vì không bị Túy Miêu kéo đi đối chiến. Bởi vì hiện tại đối chiến với Túy Miêu, chính là một chuyện quá thống khổ, hắn quáđiên cuồng, nhưng uể oải, hiển nhiên Túy Miêu không cho rằng bọn họ làđối thủ đối chiến nữa, bọn họ đã không theo kịp tiến bộ của hắn.
Lý Hằng còn đỡ một ít, hắn đi tới một bước này đã cảm thấy vô cùng thỏa mãn, hơn nữa tính cách của hắn làm cái gì chắc cái đó. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Nhưng Thanh Xà Vương Tần Vân Nhi lại không cam lòng, mà Thanh Xà Phi Thiên dưới chân của nàng cũng ảm nhận được Tần Vân Nhi không cam lòng, thân thể có chút vặn vẹo, chiến ý bành trướng.
- Không có việc gì, có ta ở đây, chỉ cần ngươi chịu cố gắng, tăng tốc độ lên chắc chắn không có việc gì.
Cảm nhận được Thanh Xà Vương Tần Vân Nhi và Thanh Xà Phi Thiên của nàng có biến hóa, Trình Cung quay đầu nhìn Thanh Xà Vương Tần Vân Nhi nói.
- Đại sắc lang.
Bình thường Thanh Xà Vương Tần Vân Nhi nói rất ít, nhưng Trình Cung nói lời này với nàng, nàng không tự chủ mà nhớ lại chuyện ngày đó, trừng mắt nhìn Trình Cung, sau đó quay đầu sang hướng khác.
Dựa vào, là ta bịđộng, phá hư chuyện tốt của bản đại thiếu, lại còn làm như ta chiếm đại tiên nghi của ngươi vậy.
Trong nội tâm Trình Cung nghĩ tới, trong đầu của hắn không tự chủ nhớ tới ngày đó Thanh Xà Vương Tần Vân Nhi tiến vào gian phòng của mình, thời điểm đột nhiên cỡi quần áo ra, trong lòng tự nhủ, tuy Tần Vân Nhi lạnh như băng, nhưng dáng người thật sự không tồi.
Chính vào lúc này, Lý Dật Phong cũng cảm nhận được bọn người Trình Cung đang nhìn mình, hắn cũng dừng lại. Dịch Thư trên đỉnh đầu cũng dung nhập vào trong cơ thể, lần này hắn thu hoạch phi thường to lớn, cũng không phải chỉ có mỗi đột phá cảnh giới lên Địa Anh, với hắn mà nói đột pháđến Địa Anh thậm chíđến cuối cùng đột phá lên Thiên Anh, dùng thân phận của hắn và gia thất cũng là chuyện đương nhiên, cho nên hắn không có cảm giác chuyện này có gì lớn, chính thức làm cho hắn kích động chính là trận pháp ở Đan thành này.
- Oa, oa, ta không nhìn lầm a, vài ngày không gặp đại thiếu, ngươi đãđẹp trai hơn rồi, khí chất cũng đề cao. Nói thực, nếu như đại thiếu ngươi cứ tăng lên như vậy, ngay cả ta cũng có cảm giác nguy cơ.
Lý Dật Phong nhìn thấy Trình Cung, hưng phấn, vui vẻ chỉ vào Trình Cung rồi bay tới.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.