Chương trước
Chương sau

Trình Cung đột nhiên khoát tay, bắt Võ Thân Vương chắn trước người hắn.
- Ngươi dám? Gia hỏa ti tiện, hèn mọn.
Đạm Đài Phi Vũ chấn động, hắn không nghĩ dưới tình huống này mà Trình Cung còn thể ra tay, một kích tùy tiện của hắn cũng chứa uy lực vượt qua Vạn long chi lực, phải biết rằng Địa Anh tầng thứ nhất bất quá chỉ có Một ngàn Long chi lực, tầng thứ hai bất quá có hai ngàn long chi lực, tầng thứ ba bước vào tầng thứ tư thì có tăng vọt một ít, sau đó tầng thứ bảy đến tầng thứ tám thì lại tăng vọt một ít, nhưng mặc dù đến tầng thứ tám thì cũng chỉ có thể xuất ra cực hạn là hơn một vạn Long chi lực, không có khả năng xuất ra hai vạn Long chi lực, Địa Anh tầng thứ chín thì có thể đạt tới Ba vạn Long chi lực, mà cực hạn tầng thứ mưới chính là Năm vạn Long chi lực.
Loại chênh lệch này, có nghĩa là Địa Anh đỉnh phong tùy tiện ra tay đều đủ áp bách Địa Anh dưới tầng thứ bảy không thể nào động đậy được, nhưng hiện tại tiểu tử này không bị ảnh hưởng một chút nào, còn cầm hai chân Võ Thân Vương đang bị thiêu đốt ngăn cản trước người hắn.
- Đáng giận!
Đạm Đài Phi Vũ tức giận mắng to, lông mày nhíu lại, đại thủ xuất chưởng, ầm ầm nổ tung.
- Bà mẹ nó, con mẹ nó ngươi kích động cái gì?
Nhìn bộ dạng phẫn nộ kích động của Đạm Đài Phi Vũ kia, Trình Cung trực tiếp giơ ngón giữa, nói to:
- Ngươi cho rằng ngươi là ai mà muốn giết bổn đại thiếu gia ta đây? Cho rằng ta không thể phản kháng, quả thực là đầu ngươi chứa đầy phân rồi. Đến a, đến nhìn ngươi giết ta nhanh hay là ta giết hắn nhanh hơn. Địa Anh đỉnh phong thì sao? Hắc hắc...
- Trình Cung... Ngươi... Ngươi sẽ chết không yên ổn...
Bị Tam vị Chân hỏa cùng Niết bàn hỏa diễm thiêu đốt, dù là Địa Anh như Võ Thân Vương cũng không chịu nổi. Hơn nữa, nhìn thân thể của mình đang bị thiêu hủy dần dần, loại cảm giác này tuyệt đối khong phải người bình thường có thể chịu đựng được.
- Ngươi yên tâm, bổn đại thiếu gia khẳng định sẽ sống lâu hơn ngươi rất nhiều, nhìn ngươi còn rất có tâm tư, vậy thì để hỏa diễm tăng lên một điểm nữa vậy.
Trình Cung nói xong, vung tay một cái, lưỡng đạo chân hỏa đang thiêu đốt Võ Thân vương càng thêm mãnh liệt.
- Ngươi...
Đạm Đài Phi Vũ tức muốn nổ tung, thân thể muốn tiến lên.
- Động? Ngươi dám động sao? Ta liền trực tiếp bóp nát thân thể và Địa anh của hắn a. Có đảm lượng thì cứ thử xem.
Hai tay Trình Cung vừa dùng lực, thân thể Võ Thân Vương liền truyền ra thanh âm vỡ vụn.
- Trình Cung, ngươi cho rằng hôm nay ngươi có thể còn sống mà rời khỏi đây sao?
Lúc này, thanh âm Chu Dật Phàm cũng đã vang lên, giờ phút này, bên cạnh hắn cũng có thêm một ít người, trong đó có hai tùy tùng là một lão nhân dâng hương và một phu nhân, mà trước người bọn hắn là một lão giả, hai người đều rất là lễ kính. Người này đứng trước người Chu Dật Phàm, tản ra một loại khí tức khiến người cảm thấy bất đồng với sát tràng này, có một loại cảm giác vô cùng tự nhiên, hiển nhiên là một người hộ đạo, hơn nữa cường đại dị thường.
- Hiện giờ ai cũng không thể cứu được ngươi.
Lúc này, Nguyệt Minh thái tử và người hộ đạo của hắn cũng đã bay tới, nghiến răng nghiến lợi, hung hăng nói.
- Lớn chuyện rồi, vốn muốn xuất kỳ bất ý đánh chết một người sau đó bỏ chạy, không nghĩ tới đám người kia lại ra tay nhanh như vậy. Cái gì mà rèn luyện, cái gì mà kinh nghiệm mưa gió, nếu không trải qua sinh tử thì phát triển như thế nào.
Giờ phúc này, Lý Dật Phong cũng mang người đến bên cạnh Trình Cung, rất là khó chịu mà nói ra, bởi vì cuối cùng hắn cũng không giết được Nguyệt Minh thái tử, ngược lại nhìn đại thủ nhuốm máu của Trình Cung đang kiềm giữ Võ Thân Vương, lúc này Tam vị Chân hỏa đã đốt tới đầu gối hắn rồi.
Lý Dật Phong hướng về Trình Cung, giơ ngón tay cái lên, nói:
- Vẫn là ngươi ngưu a.
- Đột nhiên xuất kỳ bất ý tiêu diệt người này, ta ngăn trở bọn hắn, còn ngươi chạy trước đi, ta có Dịch Thư và thủ đoạn khác có thể bảo vệ được tính mạng.
Lý Dật Phong cũng không phải loại lương thiện, trước kia, sử dụng những thứ này nhưng hắn cũng không có biện pháp nhúng tay, hỗ trợ Trình Cung đột phá thiên kiếp, mắt cũng đã đỏ rồi. Vừa rồi lại không thể diệt sát Nguyệt Minh Thái tử mà càng tiếc hận, cho nên hiện giờ hắn thật sự muốn giết chết một hai người bên đối phương cho hả giận.
- Thằng này thật sự là ngoan độc, thật sự dám một mình đối nghịch với mấy thế lực lớn, cho dù là tiểu tử thiên tài Lý gia cũng không được như thế.
- Mau nhìn Võ Thân Vương kia, hai chân hắn đã bị thiêu đốt rồi, mà tên hộ đạo của hắn lại sợ ném chuột vỡ bình, không dám làm xằng bậy.
- Như vậy không phải là một biện pháp, Trình Cung kia cũng tuyệt đối không dám giết Võ Thân Vương, nếu không thì hắn cũng chết chắc rồi.
- Giết hay không giết hắn đều chết chắc, bị nhiều Địa Anh đỉnh phong nhìn chằm chằm như vậy, hắn muốn không chết cũng không được.
...
Cường giả Địa Anh đỉnh phong Thất Âm Cầm Cung, Bà La Đa Thần Miếu, Phù Văn Tông đều chính thức xuất hiện. Tuy rằng Côn Bằng thái tử lãnh ngạo không nhúc nhích một cái, nhưng không ai không biết thế lực Yêu tộc là lớn nhất chỗ này, bọn hắn đã chuẩn bị vô số năm, nội tình cũng cường hãn kinh người. Chỉ là không người nào biết rõ Côn Bằng Thái tử rất cường đại, trong các thế lực lớn tại Cửu Châu này cũng tuyệt đối là thanh niên trẻ tuổi kiệt xuất số một số hai. Dưới tình huống như vậy, không có người nào nhìn thấu được Trình Cung, đều cho rằng hắn thập tử vô sinh.
- Con mẹ nó, chỉ mình ngươi biết tính toán à? Chăng lẽ ngươi cho rằng bổn đại thiếu gia là loại người xúc động không có đầu óc hay sao? Nếu không có lực lượng, ta dám chơi đùa với bọn hắn như vậy sao?
Trình Cung truyền âm nói:
- Ngươi cứ đợi ở đây xem kịch vui a, bổn đại thiếu gia là quần là áo lượt, không phải là chiến sĩ chính thức gì, bổn đại thiếu gia thích nhất là lấy nhiều khi ít, lấy thế đè người, dùng ưu thế chấm dứt chiến đấu đấy. Hắc hắc.
Lý Dật Phong nguyên vốn đã suy nghĩ dốc sức liều mạng chiến một trận, lập tức vui vẻ trong nội tâm, lại lập tức nghĩ đến những chuyện của Trình Cung, đúng vậy, Trình Đại thiếu hắn có thể là quần là áo lượt chân chân chính chính, tuy rằng lực chiến đấu hiện tại đã rất mạnh, thậm chí có thể giết địch vượt vài cấp với hắn, nhưng nếu vậy mà không để ý tơi thế lực sau lưng hắn, quả thật là sai lầm rồi.
- A!
Lúc này Hỏa diễm đã đốt tới phần bụng của Võ Thân Vương, mà phần thân thể dưới bụng của hắn đã hoàn toàn hóa thành tro tàn. Trước mặt tất cả mọi người, hắn bị Trình Cung thiêu cháy thê thảm như thế, cái này xa xa không phải thống khổ bình thường có thể hình dung được rồi. Mà tuy người hộ đạo của hắn là Địa Anh đỉnh phong, nhưng lại sợ ném chuột vỡ bình, chỉ đứng đấy mà không dám làm gì xằng bậy, bởi vì hiện giờ Trình Cung chậm chạp đốt cháy, nhưng chỉ cần cuối cùng Địa anh không bị hủy diệt thì vẫn còn có thể cứu Võ Thân Vương được. Nhưng chỉ cần hắn hơi có chút dị động, Trình Cung hiển nhiên sẽ không chút do dự mà triệt để tiêu diệt Võ Thân Vương.
- Ta xem đã không cần phải chờ đợi thêm nữa, nếu không ra thì sẽ muộn đấy.
- Phi Vũ huynh, chúng ta phối hợp, vật lộn đọ sức a, nếu tiếp tục như thế này thì cũng không phải là biện pháp.
Lúc này, Chu Dật Phàm và người hộ đạo của Nguyệt Minh thái tử đang xem náo nhiệt đều ra ý muốn liên thủ với Đạm Đài Phi Vũ. Dù sao thì người bị bắt cũng không phải là người bọn hắn cần bảo hộ. Nhưng Đạm Đài Phi Vũ thì lại vô cùng khẩn trương, hận không thể cắn nát răng của mình. Hắn đường đường là một trong thập đại trưởng lão Bà La Đa Thần Miếu, Địa Anh đỉnh phong. Nhưng hiện giờ lại bị một tiểu oa nhi áp chế ở đây, nhưng hắn vẫn không dám vọng động vì sợ Võ Thân Vương gặp chuyện không may. Bởi vì hắn không thể đảm đương nổi hậu quả này.
- Nếu ngươi thật sự giết hắn thì ngươi cũng tuyệt đối trốn không thoát, hôm nay bổn tọa cho ngươi một cơ hội sống sót, nhớ kỹ, chỉ vẻn vẹn ngày hôm nay, nếu ngươi lập tức thả hắn ra, bổn tọa sẽ không ra tay giết ngươi.
Đạm Đài Phi Vũ nhìn Trình Cung đang chậm rãi thiêu đốt Võ Thân Vương. Hắn cũng muốn đưa ra điều kiện chứ không phải là chọn cách ngọc đá cùng tan, cuối cùng hắn vẫn lựa chọn thỏa hiệp tạm thời. Nhưng trong nội tâm hắn lại hung dữ suy nghĩ, ta không tự mình ra tay nhưng còn có những người khác, hôm nay bổn tọa nói không giết ngươi, vừa rồi cũng đã đàm luận với hai người kia, một khi Trình Cung ngươi thả Võ Thân Vương ra, bọn hắn sẽ lập tức động thủ bắt ngươi lại, đến lúc đó ta tuyệt đối sẽ không giết chết ngươi, nếu vậy thì quá tiện nghi cho ngươi rồi. Mà ta sẽ khiến ngươi sống không bằng chết, nếu không như vậy thì không thể nào tiêu trừ đi cỗ ác khí trong lòng ta lúc này.
- Lăn? Ngươi nói đi đâu rồi? Có biết lớn nhỏ là gì không? Có biết địa bàn này của ai không? Có biết ai làm chủ tại đây không? Ngươi có biết ngươi đang nói chuyện với ai không? Ngay cả Địa Hỏa ma kiếp, Thiên Cương lôi kiếp hay hơn mười chủng thiên kiếp dị biến bổn đại thiếu gia ta cũng không sợ, há lại sợ ngươi uy hiếp? Muốn cứu hắn? Tốt thôi, giao ra mười khỏa Đạo đan, ba kiện đạo khí, mười giọt Địa Nhũ Thần Tủy. Nghĩ đến cha ruột hắn năm đó có thể cắm sừng lên đầu hoàng đế, nhất định rất khủng bố a. Có lẽ chút tiền chuộc đó với hắn không là vấn đề gì.
Trình Cung căn bản không để ý tới lời uy hiếp của hắn, cường ngạnh liệt kê ra một danh sách tiền chuộc.
Khốn nạn, quá khốn nạn a!
Ngay cả Lý Dật Phong đứng sau lưng Trình Cung cũng nhịn không được cảm khái, đồng thời nhãn châu hắn cũng xoay động, ánh mắt nhìn về phía Võ Thân Vương cũng biến đổi rất nhiều. Thì ra là thế, Địa Nhũ Thần Tủy đích thực là thần dược tại Bà La Đa Thần Miếu, mỗi mười năm mới có một giọt sinh ra đời, dược hiệu mỗi một giọt có thể so với hạ phẩm Đạo đan, mà dùng nó để luyện đan thì càng vô cùng thần hiệu, là một trong những thần dược hiếm có trong thiên hạ.
Mà chẳng những Địa Nhũ Thần Tủy có thể sinh cơ bạch cốt, tăng lực lượng lên, đối với Thiên Anh, mỗi một giọt đều có được tác dụng kéo dài mười năm tuổi thọ. Chỉ là cả Bà La Đa Thần Miếu mười năm mới có một giọt. Bọn hắn còn cần dùng để đổi lấy tài nguyên, tuyệt đối không hề dư thừa giọt nào. Coi như là Thái thượng trưởng lão, cũng chỉ có lúc tấn chức mới đạt được hai giọt với tư cách là bảo vệ tính mạng.
Trách không được Bà La Đa Thần Miếu ủng hộ hắn như vậy, thì ra là thế.
Không chỉ hắn mà những người trước kia không minh bạch thân phận Võ Thân Vương, cũng đều minh bạch chuyện gì đã xảy ra.
Đạm Đài Phi Vũ tức đến mức muôn nổ tung nhưng lại không thể làm gì. Điều kiện này của Trình Cung cũng quá hà khắc rồi. Đạo đan, đạo khí và Nhũ thần tũy đều vô cùng trân quý, khó có thể cân nhắc được giá trị, đừng nói là hắn, ngay cả Đại Tế Tự cũng không dám tùy ý đáp ứng điều kiện này.
Gia hỏa đáng giận, muốn hắn thả người phải trả một cái giá trên trời như vậy.
Côn Bằng thái tử lạnh lùng nhìn, Chu Dật Phàm, Nguyệt Minh thái tử tuy rằng không nói gì, nhưng trong lòng đều chờ mong. Nếu Võ Thân Vương bị giết, sẽ giảm bớt một đối thủ tranh đoạt Nam Chiêm Bộ Châu, còn có thể khiến Đạm Đài Phi Vũ giết Trình Cung để báo thù, tuy rằng hai người không nói ra, nhưng trong nội tâm đều rất hy vọng sự tình phát triển theo chiều hướng này.
Lúc này, Võ Thân Vương đang bị Trình Cung dùng Huyết Thương Khung Đại Thủ Ấn bắt giữ, đã cắn nát mấy cái răng rồi, hắn quả thực không biết mình là có vận khí lớn hay là đen đủi cực độ nữa, vì cái gì mà sau mỗi lần đạt được thiên đại cơ duyên đều gặp chuyện không may. Bây giờ lại bị người ta lấy ra làm thẻ đánh bạc, đùa bỡn như một trò đùa. Vì cái gì? Tại sao lại như vậy? Trình Cung, nếu bổn vương bắt được ngươi thì sẽ tra tấn ngươi trăm ngàn năm, nếu không tuyệt đối khó tiêu được nộ khí trong lòng bổn vương.
Lúc này, hai đạo Chân hỏa đã thiêu hủy phần bụng Võ Thân Vương, thần sắc Võ Thân vương đột nhiên biến đổi, thần niệm hắn bị Trình Cung dùng Luyện Thần Quyết áp bách, hoàn toàn không có biện pháp khiến Địa Anh nhảy ra khỏi thân thể. Địa Anh trực tiếp niết động pháp quyết bằng một lực lượng yếu ớt, cố gắng xuất ra một đạo lực lượng trong Ý Thức hải của hắn, trong ý thức hải hắn liền xuất hiện một khe hở.
Lập tức, có một giọt nhỏ chừng móng tay, màu ngà sữa chớp động lên vô số hào quang thần kỳ, bay ra, trực tiếp bị Địa Anh thu lấy, đại bộ phận tinh hoa lập tức dung hợp vào bên trong Địa Anh, một số nhỏ còn lại thì tắc thì tiến vào thân thể. Lúc này, trong mắt Võ Thân Vương tràn đầy vẻ tàn nhẫn, Tuyệt phẩm Linh khí Thủy Long Kích trong tay hắn như ngủ đông, nhưng có thể tỉnh lại bất cứ lúc nào, tùy thời phóng lên trời.
Chỉ là khe hở vừa vỡ ra trong Ý thức hải của hắn sau đó liền khép lại, Võ Thân Vương cũng chuẩn bị muốn bộc phát.
- Đã mở ra rồi thì gấp gáp đóng lại như vậy làm gì, để bản đại thiếu gia nhìn xem ngươi có đồ vật gì a. Ẩn dấu thần bí như vậy? Trùng kích thần niệm.
Ngay tại lúc Võ Thân Vương muốn khép lại khe hở trong Ý thức hải của hắn, thanh âm giống như thiên lôi của Trình Cung vang lên, một khắc sau, trùng kích thần niệm của Trình Cung như là phong bạo cường đại nhất tập kích đến, khiến Ý thức hải của Võ Thân Vương như lập tức muốn nổ tung.
- A!
Võ Thân Vương hét thảm một tiếng, thần niệm của Trình Cung cứ thế căng không gian Nguyên Giới của hắn ra, một khắc sau, thần niệm của hắn liền trực tiếp thu lấy đại lượng đồ vật bên trong đó.
- Trình Cung, ngươi chết đi... Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Võ Thân Vương quát lớn một tiếng, Thủy Long Kích trong tay bộc phát oanh tạc, giờ khắc này, lực lượng của Võ Thân Vương vậy mà lại cường hoành hơn lúc nãy đến mấy lần, phát huy lực lượng đến mức cực hạn, hơn nữa còn trực tiếp dập tắt hỏa diễm đang thiêu đốt hạ thể hắn, ngay sau đó, thân thể của hắn liền lập tức sinh dài ra.
- Oanh!
Huyết Thương Khung Đại Thủ Ấn của Trình Cung mất tác dụng, hắn liền mãnh liệt oanh ra một quyền, đụng thẳng vào Thủy Long đang bộc phát của Võ Thân Vương.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.