Chương trước
Chương sau

Lúc này, Chu Dật Phàm đã phục dụng dược vật, cánh tay cũng đã tái sinh. Đến cảnh giới này rồi, chỉ cần cóđan dược cường đại phụ trợ, Địa Anh bất diệt, tổn thương thân thể chỉ cần không quá mắt, không hoàn toàn vỡ vụn, về cơ bản đều có thể khôi phục lại rất nhanh. Nhìn thấy một kích của Võ Thân Vương lại bị trọng thương như mình, hắn lần nữa đặt tay lên Đại Thánh Di Âm, rốt cục cũng có cơ hội phát huy uy lực của Đại Thánh Di Âm và tuyệt học Thất Âm Cầm Cung rồi.
- Liên thủ, diệt sát hắn.
Chu Dật Phàm cũng đã thúc dục lực lượng đến cực hạn, mượn nhờđan dược bộc phát ra pháp lực vượt quá ngũ thiên long, mượn nhờ pháp bảo Đại Thánh Di Âm và tuyệt hocjc ủa Thất Âm Cầm Cung, dùng công kích âm ba vô thượng, uy lực đãđã hơn xa tồn tại Địa Anh tầng thứ 8 bình thường rồi.
Võ Thân Vương tay phải đã vỡ vụn, tay trái trực tiếp nắm lấy Thủy Long Kích, thân thể lùi rất nhanh về phía sau, không ngừng vận chuyển lực lượng đặc thù của Thủy Long Kích muốn vây khốn Trình Cung, nhưng hắn vẫn phát hiện ra hiệu quả lại hết sức nhỏ bé.
Mà Trình Cung lại khiến tất cả mọi người khiếp sợ, sợ hãi thán phục, trong thanh âm sợ hãi, hắn chỉ dựa vào thân thểđãđuổi theo đánh giết Võ Thân Vương, đối kháng với tiếng đàn của Chu Dật Phàm. Sau khi độ kiếp, Trình Cung cũng rất muốn phát tiết một lần, cũng rất muốn thống thống khoái khoái bạo một hồi, vừa rồi diệt đi phân thân của Nguyệt Minh thái tử và giết chết bọn người Hách Ẩn Đức cũng chỉ là khởi động thôi, lúc này hắn mới thực sự làđang chiến đấu.
Hắn cũng không sử dụng lực lượng khác, hắn muốn xem thử lực lượng thân thể của hắn. Thân thể của hắn hiện giờ kỳ thật chỉđạt tới trình độ Địa Anh tầng thứ 9, sở dĩ có thể mạnh như thế, là vì thần niệm Thiên Anh của Trình Cung sử dụng Luyện Thần Quyết trong Vô Hạn Bí Pháp gia trì lên thân thể, giống như mặc vào cho thân thể một kiện chiến y vậy. Công thêm thân thể Trình Cung quả thật vô cùng cường hãn, dưới sự rèn luyện của các lọai Thiên Lôi, Hư Không Âm Dương Kiếp, Chí Dương Chân Hỏa, Chí Âm Chân Hỏa, Niết Bàn Hỏa diễm và các loại lực lượng, nói làĐịa Anh tầng thứ 9, đó là một loại đánh giá về cảnh giới và lực lượng dung nạp, nếu như chỉ dùng cường độ thân thể mà nói... tuyệt đối không chênh lệch bao nhiêu so với tồn tại Thiên Anh.
Cũng chính vì thế, Trình Cung mới ngang nhiên không sợ, giống như khảo thí vậy, chỉ dựa vào thân thểđối chiến bọn hắn. Mục tiêu của Trình Cung chưa bao giờ làđọ sức với người cùng thế hệ cả, là người của hai thế giới, ở kiếp trước tuy rằng không dùng lực lượng làm chủ, nhưng cũng là một trong số ít tồn tại đỉnh phong ở Linh Sơn, cho nên hắn chỉ dựa vào thân thể thôi đã khiến hai người chật vật không chịu nổi rồi.
- Long Ngâm Phong Minh, Kích Tiên Diệt Thần, Thiên Cổ Trường Thán, Huyễn Diệt Thuấn Gian.
Lực lượng của Chu Dật Phàm hiện giờ khó có thể phát huy ra uy lực chính thức của bán đạo khíĐại Thánh Di Âm, nhưng so với tuyệt phẩm Linh Khí bình thường thì mạnh hơn rất nhiều. Trong lúc nhẹ gảy đàn, làn điệu một khúc Kích Tiên Diệt Thần, Long Ngâm Phong Minh vang vọng giữa thiên địa, tiếng đàn vô hình, nhưng người cố tình đã sớm phát hiện ra, chung quanh thân thể Trình Cung như bị vô số pháp bảo vô hình xé rách vậy, không gian cũng xuất hiện từng đạo dấu vết bị xé rách.
Loại lực xé rách kinh người này cũng chỉ là một bộ phận uy lực của Đại Thánh Di Âm, uy lực chân chính của Đại Thánh Di Âm chính là công kích đối với thần niệm, tạo thành vô số ảo giác, đây mới là uy lực chính thức của khúc cầm mà Chu Dật Phàm đang tấu.
- Đại tài tử chó má, đàn cái gìđó, lăn.
Đột nhiên, Trình Cung trong khi đang truy sát Võ Thân Vương đột nhiên lại nổi giận quát một tiếng, âm thanh như sấm sét giữa trời quang, như cuồng lôi độ kiếp, ầm ầm nổ vang, ngàn dặm trống rỗng, đám mây vỡ vụn, không gian chấn động. Thất Âm Cầm Cung am hiểu dùng âm công kích, thay đổi liên tục khiếp sợ Cửu Châu đại địa, nhưng sở học của Trình Cung lại cao hơn bọn hắn một đầu, dù chỉ là một tiếng quát giận nhưng vừa rồi Trình Cung ngoài đuổi giết Võ Thân Vương ra, đã sớm chuẩn bị công pháp từ lâu, trong đó ẩn chứa Thiên Lôi Âm và Nộ Sất Hống Trình Cung lấy được luc trước
Sất (quát),theo như truyền thuyết là thanh âm đầu tiên khi khai thiên tích địa, mà Thiên Lôi lại đại biểu cho Thiên Phạt, đây là hai loại công pháp dùng âm đối địch mà Trình Cung thích nhất. Một tiếng Nộ Sất Hống Thiên địa, Dưới Thiên Lôi Âm không có sinh hồn, đây chính là hai câu nói danh chấn Linh Sơn năm đó. Nộ sất nhất thanh hống, Thiên Lôi chấn tiên âm, một khi vang lên, sông núi vỡ vụn, giang hàđảo lưu.
Oanh!
Chu Dật Phàm phát giác được không tốt, lập tức hai tay vận chuyển toàn bộ lực lượng, lập tức dùng Đại Thánh Di Âm lập nên phòng hộ mạnh nhất, đổi công làm thủ, dùng âm đúc phòng, nhưng tiếc một chữ "Lăn" lại ẩn chứa hai loại Thượng Cổ thần thông, dưới Nộ Sất Hống, Thiên Lôi Âm, một chữ "lăn" ầm ầm nổ vang, giống như Thiên Lôi oanh kích vậy, cả người Chu Dật Phàm trực tiếp bịđánh bay ra ngoài.
May mắn lúc này vìĐại Thánh Di Âm bộc phát ra một hồi hào quang, nếu không thân thể Chu Dật Phàm đã bị tiêu tán rồi. Nhưng cho dù như thế, thân thể của hắn cũng truyền đến hơn mười tiếng gãy xương, tóc tán loạn, một thân toàn huyết, thân thể xuất hiện vô số vết nứt, như tùy thời đều có khả năng vỡ vụn vậy, khủng bố dị thường.
- Làm sao có thể? Dùng âm hóa lôi, như trời giáng lôi phạt, coi như là thái thượng trưởng lão của Thất Âm Cầm Cung cũng không làm được như vậy, hắn là dùng loại thân thông nào, quá kinh khủng, tuyệt đối là thần thông của thời đại Thượng Cổ, ẩn chứa uy lực vô biên, một tiếng sất rống có thể kinh thiên động địa, núi sông vỡ vụn...
Thần sắc Chu Dật Phàm kịch biến, khó có thể bảo trì vẻ lạnh nhạt phong khinh vân đạm, khống chế hết thảy như trước nữa. Hắn từ nhỏ tiến vào Thất Âm Cầm Cung, giờ phút này nghe được Trình Cung dùng Sất Nộ Hống, Thiên Lôi Âm phát ra một chữ "lăn", hắn ngoại trừ tổn thương ra, nhiều hơn nữa là khiếp sợ, rung động, thậm chí có một loại cảm giác cuồng hỉ trong nội tâm.
Cái này giống như một Luyện Đan Sư nhìn thấy Cửu Châu thập đại đan đạo đại sư luyện đan vậy, đó là một loại vô cùng sùng kính, ngưỡng mộ thậm chí cuồng nhiệt trong lòng, bởi vìđó chính là thứ hắn muốn truy cầu.
- Côn Bằng thái tử, ngươi còn còn đứng đó làm gì, cùng liên thủ giết hắn đi, phốc...
Trình Cung dùng Sất Nộ Hống, Thiên Lôi Âm phát ra một chữ "lăn" khiến công kích tiếng đàn của Chu Dật Phàm giống như như Giang Hà cuốn ngược. Chu Dật Phàm bị trọng thường, khiến Võ Thân Vương thực sự không chịu nổi nữa, quay về phía Côn Bằng thái tử nổi giận gầm lên một tiếng.
- Bản thái tử diệt sát địch nhân, chưa bao giờ liên thủ với bất cứ kẻ nào cả, hắn giờđã không còn được quy tắc Cửu Châu đại địa bảo hộ nữa, chấp pháp giả khó mà bảo vệ hắn, các ngươi nếu có thể trốn đi hoặc chết mất, bản thái tử tự nhiên sẽ tự tay tru sát hắn.
Côn Bằng thái tửđứng trên không trung đằng xa, lãnh ngạo nói. Mặc dù Trình Cung biểu hiện ra sức chiến đấu khủng bố như thế, nhưng hắn vẫn vô cùng tự tin, không hề có bất cứý tứ muốn ra tay nào cả. Lại nói rất rõ, lúc này đã không thể so với trước kia nữa, hắn cũng không cần phải hợp tác với bọn Chu Dật Phàm làm gì.
Chỉ câu trả lời này của hắn, thiếu chút nữa khiến Chu Dật Phàm và Võ Thân Vương thổ huyết. Thế lực sau lưng bốn người thì Yêu tộc mạnh nhất, tiếp theo là Thất Âm Cầm Cung sau đó là Võ Thân Vương. Bởi vì sau lưng Võ Thân Vương có các thế lực như Nam Cương Độc Giáo, Bà La Đa Thần Miếu và Thiên Ma Tông ủng hộ, cuối cùng mới là Phù Văn Tông. Nếu bàn về thế lực, cho dù có mạnh yếu nhưng đều là siêu cấp thế lực cả, không ai quá e ngại ai. Nhưng nếu bàn về thực lực thì nhất định là Côn Bằng thái tử mạnh nhất, Nguyệt Minh thái tử ngay cảĐịa Anh cũng chưa đột phá, Võ Thân Vương kỳ ngộ liên tục nhưng dù sao căn cơ vẫn chênh lệch một tí, Chu Dật Phàm không dùng lực lượng trứ danh. Mà giờ khắc này Côn Bằng thái tử mạnh nhất lại nói ralời này, thật sự khiến bọn hắn có có cảm giác như muốn thổ huyết.
Không chỉ là bọn hắn, Nguyệt Minh thái tử cũng điên cuồng mắng Côn Bằng thái tử trong lòng, bởi vì tình cảnh của hắn so với Chu Dật Phàm, Võ Thân Vương cũng không tốt hơn bao nhiêu, Bát Bảo phù lục đã bạo phát năm lần, hào quang đã ảm đạm, bản thân bị Lý Dật Phong đánh trọng thương, tùy thời đều gặp nguy hiểm đến tánh mạng.
- Ah!
Nhưng vào lúc này, một thanh âm tức giận, thống khổ vang lên. Nguyên lai là vừa rồi Võ Thân Vương phân tâm bảo Côn Bằng thái tử ra tay đang bị một bàn tay cực lớn lưu chuyển huyết sắc quang mang, như muốn bao phủ cả thương khung bắt lấy, xương cốt toàn thân để bị bẻ vụn, Địa Anh trong cơ thể căn bản không cách nào chạy sẽ được, sắp tan thành mây khói rồi.
Trình Cung đã tập thể dục xong, giờ phút này rốt cục ra tay, Võ Thân Vương phân thân công thêm tư duy theo quán tính cho rằng Trình Cung cũng chỉ có thân thể cường hãn, lại không nghĩđến đột nhiên lại bị Trình Cung dùng thần thông Huyết Thương Khung Đại Thủ Ấn bắt lấy, tùy thời sẽ diệt vong.
- Tiểu nhi không biết sống chết, lập tức buông hắn ra, tự sát nhận sai, bổn tọa có thể miễn ngươi vạn năm thống khổ.
Huyết Thương Khung Đại Thủ Ấn của Trình Cung trảo đến Võ Thân Vương, ở xa xa trong bầu trời liền ruyền đến một thanh âm già nua nhưng mang theo uy thế vô cùng, giống như trưởng bối mệnh lệnh vãn bối vậy, dùng một loại khẩu khí như ra lệnh để nói chuyện. Nguồn truyện: Truyện FULL
Sau một khắc, một người mặc trang phục Bà La Đa Thần Miếu, dáng người so những trưởng lão mà Võ Thân Vương mang theo ban nãy còn cao hơn một cái đầu, hai mắt tách ra hàn quang lăng liệt, lời vừa vang lên người đãđến phụ cận.
- Ha ha... Trình Cung, lần này xem ngươi hung hăng càn quấy thế nào nữa, ngươi tiếp tục hung hăng càn quấy đi. Đã sớm nói ngươi biết rồi, chỉ bằng vào một tên không có căn cơ như người còn muốn đấu với chúng ta, quả thực làđang tìm chết, hậu quả của việc không biết tự lượng sức mình, chết chỉ là chuyện sớm muộn thôi.
Nhìn thấy người bảo hộ Võ Thân Vương xuất hiện, Nguyệt Minh thái tửđãáp lực tới cực điểm so với Võ Thân Vương còn kích động, vô cùng hưng phấn, hung hăng càn quấy cuồng tiếu.
- Ngươi còn có thời gian rỗi quan tâm người khác sao, liên quan mẹ gìđến ngươi chứ.
Học giỏi khó càng khó, học xấu chỉ trong một ý niệm, Lý Dật Phong tiếp xúc với bọn Trình Cung, mập mạp trong một thời gian ngắn, cách nói chuyện cũng đã thay đổi rất nhiều. Trông thấy Nguyệt Minh thái tử còn dám hung hăng càn quấy nói chuyện, Lý Dật Phong liền phát hỏa, ta bảo ngươi con mẹ nó cười.
Dịch Thư lập tức chấn động, một mảnh văn tự cổ xưa nhất bên trên hình thành một đạo trận pháp thần kỳ. Lúc này Bát Bảo Phù Lục của Nguyệt Minh thái tử đã không bằng một, hai phần mười trước kia, bị lực lượng hàn băng cuồng bạo này ảnh hưởng, trong nháy mắt phân thân Nguyệt Minh Thái tử liền bị phong ấn trong đó.
- Lý Dật Phong, ngươi dám...
Nguyệt Minh thái tử ở bên cạnh biến sắc, hắn đã mất đi một đạo Phân thân tá mệnh phù, chính là một tổn thất không nhỏ, nếu hiện giờ còn mất thêm một cái nữa, như vậy thành tựu vất vả mấy năm nay mới có được của hắn liền bị hủy diệt đi một nửa.
- Có gì mà không dám? Đừng nói là một cái phân thân, hiện giờ ngươi cũng đừng có vọng tưởng gì nữa, người xấu như ngươi không thể tiếp tục tồn tại trên thế giới này nữa, oanh...
Lý Dật Phong trực tiếp thúc dục Dịch Thư, Dịch Thư liền chiếu xạ ra một đạo quang mang, kích thẳng đến phân thân của Nguyệt Minh Thái tử đang bị băng phong, khiến phân thân của hắn lập tức nát bấy. Thế nhưng hào quang vẫn không giảm, trực tiếp kích thẳng về chân thân Nguyệt Minh Thái tử.
Tuy rằng đều là Nhân Anh đỉnh phong, nhưng Nguyệt Minh thái tử mất đi hai cỗ phân thân liên tiếp, vừa rồi Trình Cung oanh kích, hắn cũng đã bị trọng thương, hơn nữa Lý Dật Phong lại thúc dục đạo khí chân chính, uy lực cường đại có thể đơn giản giết chết Địa Anh tầng thứ năm, huống chi là hắn.
Lần này quá nhanh, khiến Nguyệt Minh thái tử không có bất cứ cơ hội chạy trốn nào.
- Tiểu bối làm càn!
Nhưng vào lúc này, một đại thủ lăng không chộp tới, trực tiếp ngăn trở đạo tia sáng của Dịch Thư, ngay sau đó liền bóp nát hào quang này. Một khắc sau, một lão đầu thân thể khô héo gầy yếu, hai mắt lõm sâu xuất hiện trước người Nguyệt Minh thái tử.
- Vẫn thiếu một chút nữa.
Lý Dật Phong sớm đã dự liệu được, có chút tiếc nuối mà nói, hiển nhiên là muốn đột nhiên phát lực, xuất kỳ bất ý đánh chết Nguyệt Minh thái tử. Nhưng tiếc là người tới quá mạnh mẽ, mặc dù hắn sử dụng Đạo khí nhưng cũng rất khó đánh chết Nguyệt Minh thái tử trước mặt đối phương.
Mà lúc này, chút ít thủ hạ của Võ Thân Vương, Chu Dật Phàm và Côn Bằng thái tử bọn hắn cũng đều đã bị đánh chết. Chút ít thủ hạ kia của Lý Dật Phong cũng thật vô cùng hung hãn, tuy rằng có năm người bị giết, đa số đều bị thương không nhẹ, nhưng chiến tích này vẫn huy hoàng. Giờ phút này, bọn hắn đều đứng sau lưng Lý Dật Phong, bởi vì tình huống hiện giờ đã có biến hóa.
- Vũ thúc, cứu... Cứu ta...
Võ Thân Vương bị Trình Cung bắt lấy, dốc toàn lực muốn tránh thoát nhưng căn bản không được, chỉ có thể dốc sức liều mạng, không ngừng ngưng tụ lực lượng, tăng cường phòng ngự để ngăn cản lại lực lượng của Trình Cung. Đột nhiên nhìn thấy trưởng lão Bà La Đa Thần Miếu xuất hiện, trong mắt hắn lại lóe lên hi vọng. Đây cũng không phải là trưởng lão bình thường, mà chính là Trưởng lão thứ bảy Đạm Đài Phi Vũ trong thập đại tưởng lão Bà La Đa Thần Miếu a.
Thập đại trưởng lão Bà La Đa Thần Miếu, trên cơ bản là hậu tuyển Thái thượng trưởng lão, so với trưởng lão bình thường thì khác nhau rất lớn, coi như đạt tới Địa Anh tầng thứ mười cũng chưa hẳn có thể trở thành một trong thập đại trưởng lão. Chẳng những cần cảnh giới mà còn phải có lực lượng, thực lực và sức chiến đấu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.