Chương trước
Chương sau

- Hỗn đản, bùm!
Đoan Mộc Nhất Phong vỗ mạnh bàn đứng lên, cả giận nói:
- Quả thực vô pháp vô thiên, dám đến Song Long thành giết người cướp bóc, sát hại mệnh quan triều đình, trọng thương tuần phủ, Trình Cung, ngươi là muốn chết, ngươi là xem Trình gia các ngươi sống quá dài.
- Xảy ra chuyện gì?
- Trình Cung đả thương nặng Đoan Mộc Nhất Lâm, còn giết rất nhiều người, còn đoạt rất nhiều nhu yếu phẩm, ta phải lập tức trở về, đây là hắn tạo phản. Chỉ sợ sự tình sẽ rất ồn ào, hắn đã dám như thế, chỉ sợ địa phương khác cũng có hành động, cả nước sẽ đại loạn, phải lập tức thông tri Vũ Thân Vương.
Đoan Mộc Nhất Phong nói xong, người đã trực tiếp lách mình xông ra ngoài.
Chỉ có điều chờ hắn trên đường trở về, mới biết được chuyện tình Song Long thành chẳng qua là mới bắt đầu, sau đó các loại tin tức điên cuồng truyền tới, từ Song Long thành bắt đầu, mười thành thị chung quanh đều bị Mã tặc thần bí cướp. Hơn nữa, rất nhiều đội vận chuyển vật tư cũng bị cướp, cái này cũng chưa tính, việc này còn đang mở rộng, tốc độ cực nhanh làm cho người ta kinh ngạc, chẳng lẽ cả năm tỉnh Tây Nam đều là Mã tặc sao?
Đoan Mộc Nhất Phong một bên hạ lệnh thông tri địa phương khác phòng bị, một bên hạ lệnh triệu tập quân đội, đồng thời không ngừng truyền lại ra một loạt tin tức. Nhưng rất nhanh hắn lại phát hiện, tốc độ của những người này viễn siêu tưởng tượng của hắn.
Đợi thời điểm Đoan Mộc Nhất Phong chạy về Song Long thành, Nam Cương, hai tỉnh vùng duyên hải, thậm chí Tây Chu hành tỉnh cũng có tin tức bị cướp truyền đến.
Mà lúc Đoan Mộc Nhất Phong chứng kiến bộ dạng hấp hối của Đoan Mộc Nhất Lâm, càng giận không kiềm được, trực tiếp thả ra một Vân Cáp màu đen mà lúc trước hắn ở Vân Ca Thành Hoàng Đế cho hắn, đây là công cụ truyền tin khẩn cấp nhất mới có thể sử dụng. Trên người Vân Cáp này có buộc một không gian giới chỉ nhỏ, dùng lực lượng đặc thù khống chế, một khi xảy ra vấn đề, người tiếp nhận không có dựa theo phương pháp đưa vào lực lượng cố định, chiếc nhẫn kia sẽ nổ tung.
Khi Đoan Mộc Nhất Phong thả ra, tốc độ của con Vân Cáp này còn nhanh hơn một ít so với Xuyên Vân Toa mà Đoan Mộc Nhất Lâm sử dụng.
- Đệ, ngươi yên tâm, sau khi ca ca diệt chủ chốt Trình gia bọn hắn, cùng Hoàng Đế phát lệnh, cho ngươi tự mình đi giết cửu tộc Trình gia bọn họ.
Nhìn thảm trạng của đệ đệ mình, Đoan Mộc Nhất Phong muốn răn dạy hắn cũng nói ra không được, nhẹ giọng an ủi.
- Ừ, ừ.
Đoan Mộc Nhất Lâm vừa nghe mà muốn khóc, nhịn đau đáp ứng, nhớ tới cảnh bị Trình Cung cướp đoạt tiền tài cùng vơ vét tài sản, lòng của hắn đau như cắt, đau đến ngủ cũng không yên.
Hận chết cái Trình Cung kia, sau đó lại là một hồi tố khổ, chỉ là hắn cũng chưa nói đêm đó hắn cùng đám người Đổng Hiền Minh nói cái gì, càng không nói sau khi hắn thất thố nói cái gì.
Giờ phút này Trình Cung mang theo đám người Trình Trảm cũng đoạt điên rồi, mà năm đội nhân mã khác của Bạch Khải Nguyên cũng chạy như bay, đợi Đoan Mộc Nhất Phong biết rõ tin tức bố trí xuống, bọn họ đã sớm thay đổi địa phương.
Tuy trong Song Long thành đang tập kết đại quân, nhưng dù sao còn chưa tới lúc khai chiến chính thức, Nam Hoang chừng mấy trăm vạn dặm, yêu thú muốn xông lại cũng cần thời gian chuẩn bị. Mà địa phương khác căn bản không có việc gì, cũng không giống tới gần địa phương biên cảnh thường xuyên có Mã tặc, bình thường ai sẽ nghĩ tới có người dám cướp bóc đồ dùng của quân đội.
Một ngày sau đó, cho dù Đoan Mộc Nhất Phong có phòng bị, nhưng triệu tập quân đội bình thường của địa phương, sao là đối thủ của Hung thần kì binh. Mấy vạn người theo sau, đội ngũ một ngàn người trực tiếp giết tới, chờ bọn hắn đuổi tới thì bọn họ đã đổi địa phương khác.
Về sau có mấy địa phương học thông minh, trực tiếp dùng đại quân canh giữ kho quân giới, kim khố,… nhưng tuy vậy, cũng bị đội ngũ kia đánh tan xông vào.
Sức chiến đấu của Hung thần kì binh đã trải qua một loạt tôi luyện, sau khi chiến đấu cùng trăm vạn yêu thú, lại được đan dược của Trình Cung duy trì, quả thực đã trèo lên tới một trình độ khủng bố. So với đội thân vệ của Thảo Nguyên Vương Đình trong truyền thuyết còn hung hãn hơn, qua lại như gió, vượt xa đám mã tặc Cuồng Phong Mã Bang.
Cho đến sau này có một Thành chủ vùng duyên hải chuyển tất cả tài bảo, quân giới, lương thực lên trên thuyền, rời xa đất liền, trên bờ lại có đại quân canh giữ, địa phương khác cũng học theo, lúc này năm chi đội ngũ kia mới dần dần thu liễm.
Lúc này, Đoan Mộc Nhất Phong cũng triệu tập quân đội, bắt đầu tiễu trừ ở năm tỉnh Tây Nam, thậm chí trực tiếp điều mười vạn đại quân từ Song Long thành, cộng thêm ba mươi vạn đại quân vừa mới tổ kiến vẫn chưa hoàn toàn thành thục, cùng với mười vạn quân đội địa phương hai tỉnh vùng duyên hải, Nam Cương, tạo thành một cái lưới lớn, không tiếc bất cứ giá nào cũng phải bắt đám mã tặc này lại.
Hành vi của bọn hắn đã tồi tệ tới cực điểm, cướp bóc công khai trắng trợn, có thể nói trong lịch sử Lam Vân đế quốc cho tới bây giờ còn chưa có qua loại chuyện này.
Coi như là Mã tặc cũng không dám kiêu ngạo như thế, coi như là quân đội địch quốc cũng không dám làm càn như thế.
Năm tỉnh Tây Nam xôn xao, cả Lam Vân đế quốc chấn động.
Lúc này ở một chỗ dưới chân núi có chút hoang vu, Trình Cung cùng đám người Sắc Quỷ đang đợi hai chi đội ngũ của Bạch Khải Nguyên, căn cứ tin tức còn có một chi đội ngũ đang chạy tới nơi này.
Trên không trung liên tiếp có mấy con Vân Cáp bay đến tay Sắc Quỷ, Sắc Quỷ nhìn vào nói. Nguồn truyện: Truyện FULL
- Đại Thiếu, đại khái còn hai canh giờ nữa sẽ có một đạo nhân mã khác chạy đến, bất quá phía sau bọn hắn có hai mươi vạn đại quân đuổi theo, chung quanh chúng ta cũng có hơn ba mươi vạn đại quân đang tập kết, đã ba ngày, rốt cục bọn họ cũng bắt được một ít hướng đi của chúng ta, thật đúng là phản ứng không phải chậm bình thường. Những người này, ngươi nói bọn họ chạy đến có làm được cái gì, chẳng lẽ bọn họ không nghĩ tới chúng ta đi đến nơi này như thế nào?
Sau khi Sắc Quỷ xử lý xong, đưa vài cái hồi âm cho Trình Cung, tự mình thì cảm thán nói.
Hiện tại, đừng nói chung quanh có vài chục vạn quân đội địa phương, coi như có mấy trăm vạn Sắc Quỷ cũng không sợ hãi, bởi vì có Huyết Y Lão Tổ, bọn họ có thể trực tiếp bay khỏi vòng vây.
- A....
Nghe được lời này của Sắc Quỷ, Hung Thần Bạch Khải Nguyên cười khổ nói:
- Ngươi a, là hán tử no bụng không biết lúc đói như thế nào. Ngoại trừ Đại Thiếu ra, ai có thể cho Lục Địa Thần Tiên làm chuyện như vậy, Lục Địa Thần Tiên cao cao tại thượng, làm sao có thể hao hết lực lượng, vận chuyển phàm nhân bay qua bay lại chứ. Hơn nữa tình huống này của chúng ta cũng đặc thù, hiển nhiên bọn họ không nghĩ tới phương diện này, thà rằng nghĩ chúng ta sớm có mưu kế, vụng trộm chạy tới. Phải biết rằng, cho tới bây giờ chuyện này còn chưa từng có qua, còn nữa, Lục Địa Thần Tiên không được nhúng tay chiến đấu bình thường, quy củ này mọi người đều biết, trước kia phát sinh qua một lần, những kết quả của người kia rất thảm thiết. Nếu như suy xét thật kỹ, vậy cũng là nhúng tay, có điều trước mắt là tranh đấu nội bộ, sự tình không có làm lớn, không có người đi trông nom mà thôi, xem như cá chui lỗ thủng, loại chuyện này chỉ có thể sử dụng một lần, nếu không mà nói Trình gia cũng không tránh khỏi liên quan.
- Không cho phép Lục Địa Thần Tiên nhúng tay tranh đấu của người thường, ngược lại rất hợp lý, nhưng ai định quy củ như vậy?
Sắc Quỷ có chút không thông.
Bạch Khải Nguyên lắc đầu, sau đó chỉ chỉ Trình Cung, Sắc Quỷ cũng nhìn về phía Trình Cung.
- Hai đội ngũ ở Tây Chu đoạt vật tư của hai tòa thành thị còn có mấy thương đội, có chút quá thuận lợi đi, ba ngày, ngay cả Đoan Mộc Nhất Phong cũng kịp phản ứng, không có đạo lý Tây Chu không kịp phản ứng. Trừ khi, không phải Chu Dật Phàm đang trông nom, Sắc Quỷ, ngươi thông tri bọn họ chú ý một ít, lập tức tập kết tới chỗ của chúng ta, không được hành động tiếp, lần này thu hoạch đã rất lớn .
Trình Cung nhìn xem mấy tin tức, tin tức của hai đội ngũ ở Tây Chu làm cho Trình Cung cảm giác có chút lo lắng.
- Ân.
Sắc Quỷ đáp ứng, lập tức phóng ra hai con Vân Cáp. Mang theo Vân Cáp bên mình rất thuận tiện, Vân Cáp cao cấp không ăn thực vật, chỉ ăn đan dược, cho nên nhiều đời truyền xuống tốc độ mới càng lúc càng nhanh.
Đợi Sắc Quỷ thả ra xong, Trình Cung giải thích nói:
- Chưa nói tới ai định quy củ, cái này đã không có biện pháp khảo chứng, chỉ có thể nói là một chính sách bảo vệ, dù sao người thường là căn bản của thế giới này. Giống như Hoàng Đế, Hoàng tộc, Hoàng thân quốc thích, quan to hiển quý, thân sĩ, phú hào… tất cả đều là từ tầng dưới đi lên, tuy Hoàng Đế có được thiên hạ, nhưng hắn cũng phải bảo vệ lợi ích người thường, phải thiết lập pháp quy, không thể để cho thiên hạ rối loạn. Đồng dạng, đối với Cửu châu đại địa, các cường giả nhìn chúng sinh giống như hoàng đế nhìn dân chúng bình thường, nói trắng ra là, thượng vị giả định ra quy củ, nếu như ngươi đủ mạnh, ngươi có thể không theo quy củ an bài, nếu như ngươi là mạnh nhất, ngươi có thể lập ra quy củ một lần nữa.
Sắc Quỷ rất chân thành suy tư một chút, sau đó gật đầu nói:
- Ân, tựa hồ đã minh bạch.
- Hiểu rõ chính là hiểu rõ, không rõ chính là không rõ, như thế nào còn tựa hồ?
Bạch Khải Nguyên kinh ngạc nhìn về phía Sắc Quỷ.
- Giả vờ hiểu rõ.
Sắc Quỷ cùng Trình Cung trăm miệng một lời, Sắc Quỷ vừa nghe xong, lộ ra vô cùng vui mừng nói:
-Đại Thiếu, cũng là ngươi hiểu rõ ta, cái này có phải là tâm ý tương thông.
- Tiếp tục.
Chứng kiến Sắc Quỷ lại chơi chiêu này, Trình Cung liền làm một thủ thế.
Sắc Quỷ sững sờ, nhưng sau đó lập tức vô cùng cảnh giác, hai tay ôm ngực:
- Đại Thiếu, ngươi muốn làm gì?
Trình Cung nhún nhún vai nói:
- Không có gì, chỉ là muốn nắm ngươi kết hợp cùng Đoan Mộc Nhất Lâm, đến lúc đó trong Vân Ca Thành tứ đại hại chúng ta, ngươi sẽ lập tức siêu việt ta, trở thành nhân vật phong vân đầu đường cuối ngõ của Lam Vân đế quốc, bất luận kẻ nào cũng biết tới ngươi. Chỉ là ta có một chút lo lắng, chỉ sợ Trư Trư nhà của ngươi chịu không được kích thích, ngươi cũng biết tình huống hiện tại của nàng...... aii.
Sắc Quỷ vừa nghe xong, dùng sức nuốt nước miếng, sau đó thần sắc vô cùng ngưng trọng, chậm rãi đứng dậy, lui về phía sau một bước.
Bạch Khải Nguyên xem xét, trong nội tâm nhảy dựng, trong lòng tự nhủ người tuổi trẻ nói giỡn có chút quá mức, náo quá nghiêm trọng vạn nhất làm bị thương cảm tình huynh đệ, cho tới bây giờ hắn còn chưa thấy qua Sắc Quỷ nghiêm túc như thế.
Thời điểm Bạch Khải Nguyên nghĩ có nên nói chút gì đó không. Đột nhiên hai chân Sắc Quỷ quỳ xuống, nhưng tay thân thể trực tiếp quỳ rạp trên mặt đất.
- Đại Thiếu, ca a, tha mạng a!!
- Phốc....
Bạch Khải Nguyên trực tiếp cười phun ra, mà ngay cả Trình Trảm gần đây tỉnh táo, thậm chí có chút lãnh khốc, khóe miệng cũng dùng sức co rúm, cố nén không có cười phun ra.
- Không có vấn đề, không có vấn đề.
Trình Cung rất sung sướng mở ra hai tay, đứng dậy còn dạo qua một vòng nói:
- Ngươi xem, dọa ngươi rồi.
- Bùm!
Sắc Quỷ đập đầu vào một tảng đá, làm tảng đá bị đụng nát.
Quay chung quanh nơi này, một đám người Huyết Chiến làm thành một đoàn lẳng lặng tu luyện, người của Hung thần kì binh cũng nắm chặt thời gian tu luyện, thời gian đi qua rất nhanh.
Thời điểm một chi kỵ binh khác còn kém nửa canh giờ nữa sẽ chạy đến, bành bạch hai tiếng, hai khối ngọc bài Trình Cung mang theo trên người vỡ vụn, tất cả mọi người đều ngừng lại, cơ hồ ở đồng thời, Bạch Khải Nguyên khoát tay phát ra một tiếng gào thét, tất cả Hung thần kì binh toàn bộ lên ngựa.
- Huyết Y, đi.
Huyết Y Lão Tổ một mực lẳng lặng đứng ở một bên, nghe được Trình Cung nói, trong nháy mắt Huyết Y của hắn điên cuồng khuếch tán chung quanh, bao quanh tất cả mọi người lao về không trung.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.