Chương trước
Chương sau

- Tuần Phủ đại nhân, này là một chút tâm ý của chúng ta, mong ngài vui lòng nhận cho.
Đổng Hiền Minh lập tức mở vải đỏ ra, bên trong là một xấp kim phiếu, mỗi tờ đều là mười vạn lượng
Mà nhìn độ dày cũng tới ba bốn mươi tờ, tim Đoan Mộc Nhất Lâm mạnh mẽ gia tốc, tay không tự chủ được dùng sức, nữ nhân phía dưới bị hắn làm đau đến nước mắt đã chảy ra, nhưng không dám phát ra thanh âm. Thân thể Đoan Mộc Nhất Lâm vừa mới nghiêng về phía trước một chút, nhưng lập tức lại lui về phía sau.
- Song Long Thành Đổng gia ở Nam Chiêm Bộ Châu coi như là đại gia tộc cắm rễ mấy trăm năm, hiện tại xem ra cũng…
Đoan Mộc Nhất Lâm nhếch miệng lên, khoát tay một cái, trong tay đã xuất hiện một cái thiệp, sau đó quăng cái thiếp này xuống mặt đất bóng loáng:
- Các ngươi có thể nhìn xem hiện tại là lúc nào, nếu như trăm năm Thú triều xảy ra, trước đừng nói lợi nhuận tiền, có thể sống hay không cũng là vấn đề, nếu như đến lúc đó ca ca ta ra quân lệnh, tất cả phải sung quân, xuất tiền xuất lực vì chống cự yêu thú, thì những thứ này còn thiếu sao. Nhìn xem đây là lễ vật Mị Hồ thành Mị Hồ Vương đưa cho bản tuần phủ, nàng muốn dẫn hai vị vương giả, trên năm mươi Thoát Tục Kỳ, còn có mấy trăm Siêu Phàm Kỳ cùng hơn ba nghìn Phạt Mạch Kỳ đầu nhập vào bản tuần phủ, người chưa tới nhưng danh mục quà tặng đã tới, tự các ngươi nhìn xem đi.
- Ầm....
Có một tên vừa nghe xong, chén rượu trong tay trực tiếp rơi xuống trên mặt đất, Mị Hồ Vương là ai làm sao bọn họ có thể không biết, một trong Nam Hoang Tam đại vương giả. Lại vừa nghe đến đội hình này, chỉ sợ tập trung tất cả cao thủ trong hai mươi vạn thậm chí ba mươi vạn đại quân cũng không bằng, cũng chỉ có ở loại địa phương như Nam Hoang mới có thể có đội ngũ như thế.
Đổng Hiền Minh vừa nghe xong, trong nội tâm sớm mắng mười tám đời tổ tông của Đoan Mộc Nhất Lâm một lần, nhưng trên mặt lại mang theo nụ cười gật đầu liên tục:
- Dạ dạ, tuần phủ đại nhân giáo huấn không sai, bất quá đây chỉ là trợ hứng cho tuần phủ đại nhân, phía sau chúng ta còn chuẩn bị hai trăm vạn lượng hoàng kim cho ngài. Đồng thời từ nay về sau, một nửa lợi nhuận của chúng ta sẽ giao cho ngài cùng Tổng đốc đại nhân, ngài cùng Tổng đốc đại nhân cai quản năm tỉnh, làm sao có thời giờ trông nom những chuyện này, những chuyện tạp vụ này ngài cứ để cho chúng ta làm là được.
Quản lý hậu cần năm tỉnh Tây Nam, liên quan đến sửa đường, xây cầu, cung cấp cho trăm vạn đại quân, còn có thật nhiều ngành sản xuất lũng đoạn, lần này Đổng Hiền Minh là hạ quyết tâm, không trông nom như thế nào, trước phải nắm bắt công việc này tới tay. Đoan Mộc Nhất Lâm này vơ vét tài sản của mình, mình liền động thủ xuống dưới, tóm lại lông dê ở trên người dê, chỉ cần có thể nắm lấy công việc này, kế tiếp khẳng định mình lấy đủ chỗ tốt.
- Ha ha.... chủ ý này rất hay, quả nhiên không hổ là gia chủ Đổng gia, cứ quyết định như vậy. Ngươi sảng khoái như thế, bản tuần phủ cũng sẽ không bạc đãi ngươi, từ nay về sau công việc mua bán của năm tỉnh Tây Nam do ngươi cứ nói với ta, xem ta thu thập bọn họ như thế nào. Về phương diện quân đội, tiền này càng giống như tiền trong túi chúng ta, ngày mai ngươi nghĩ biện pháp thôi động giá cả tăng lên một ít, đến lúc đó ta sẽ cho người đi xin ngân sách, lần này Hoàng Đế không tiếc hết thảy chế tạo một quân đoàn mới, tiền có rất nhiều, chúng ta cứ thu cho thoải mái.
Đoan Mộc Nhất Lâm vừa nghe xong, lập tức cười lớn đáp ứng, đắc ý tới cực điểm. Những ngày ca ca hắn rời đi này, mình lợi nhuận ít nhất vài trăm vạn lượng hoàng kim, hơn nữa từ nay về sau còn có thể liên tục không ngừng.
Giờ phút này đã uống đến vô cùng hưng phấn, chiếm được tiện nghi như yêu cầu, Đoan Mộc Nhất Lâm càng thêm phóng túng, lớn tiếng nói.
- Ở Song Long thành, ở năm tỉnh Tây Nam chính là thiên hạ của huynh đệ chúng ta, ta muốn làm gì thì làm cái đó. Xem ai không vừa mắt, chỉ cần ta nói hắn là nội gián của yêu tộc, có thể khiến hắn bị tịch thu tài sản, tru di tam tộc, chỉ cần các ngươi có thể kiếm được tiền cho bản tuần phủ, lấy tới càng nhiều yêu đan cùng thứ tốt, các ngươi giết người cướp của cũng tốt, cướp bóc cũng tốt, cứ tùy tiện làm. Coi như con đường hôm nay các ngươi làm ngày mai đi không được, cầu xây hôm nay ngày mai sập cũng chẳng sao, giết người cũng không thành vấn đề, chỉ cần các ngươi đưa ra đủ tiền, nhiều yêu đan, nếu như các ngươi có thể lấy Chuyển Sinh Đan tới cho bản tuần phủ, bản tuần phủ trực tiếp cắt một thành phong cho ngươi làm thành chủ.
- Tuần phủ đại nhân, ngài uống nhiều quá nên trêu chọc chúng ta sao?
Đổng Hiền Minh cùng người phía dưới nghe được mà nổi cả da gà, mặc dù có chút sự tình phải làm, nhưng không thể nói ra, nhưng mà nghe Đoan Mộc Nhất Lâm nói như vậy, hai mắt Đổng Hiền Minh lập tức tỏa sáng.
Nếu như có thể có một thành thị, đó là khái niệm gì, đó không phải là bao nhiêu tiền có thể mua được .
Lúc này vừa vặn có một mỹ nữ ngậm rượu mớm cho Đoan Mộc Nhất Lâm. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Cáp....
Đoan Mộc Nhất Lâm phóng túng cười nói:
- Chỉ cần ngươi có thể lấy được Chuyển Sinh Đan cho ta, khẳng định ca ca ta sẽ đồng ý, ca ca ta chỉ có một đệ đệ là ta, phong thành còn không đơn giản sao. Đến lúc đó thời một ít công lao, nói ngươi xuất lực rất lớn, đơn giản, rất đơn giản.
- Cám ơn tuần phủ đại nhân, chúng ta thề cống hiến sức lực vì tuần phủ đại nhân…
Đổng Hiền Minh vừa nghe xong, lập tức quỳ xuống khấu tạ.
- Hảo, nói thật tốt.
Nhưng vào lúc này, không trung đột nhiên xuất hiện thanh âm vỗ tay, thanh âm này không nhẹ không nặng, nhưng làm cho mọi người cảm giác như đang nói bên cạnh mình vậy.
- Con heo mập này quá phối hợp, thật đúng là cho đại thiếu ngươi đoán trúng.
Lúc này, không trung truyền đến một thanh âm khác lần nữa.
- Người nào?
- Ai?
- Có ai không, phong tỏa chung quanh.
- Con mẹ nó, người nào dám nghe lén bản tuần phủ nói chuyện, bắt lại cho ta, giết.
Cái thanh âm này không lớn, lại làm cho đám người Đổng Hiền Minh sợ tới mức toàn thân đổ mồ hôi lạnh, cảm giác say vừa rồi tiêu tán toàn bộ. Đều ngẩng đầu nhìn lên trên, đồng thời gọi hộ vệ, cao thủ phong tỏa chung quanh, ngăn đối phương lại.
Giờ phút này đã là ban đêm, vừa rồi bởi vì khiêu vũ nên ở trạng thái mông lung, cho nên ánh sáng chung quanh rất ít, sau sau Đổng Hiền Minh lên tiếng, thủ hạ liền mang ra rất nhiều dạ minh châu, thậm chí có vài Siêu Phàm Kỳ, trực tiếp dùng pháp lực phóng dạ minh châu lên cao, trong nháy mắt chung quanh sáng lên hoàn toàn.
Càng có vài tên cung phụng Thoát Tục Kỳ của gia tộc Đổng Hiền Minh bay đến không trung. Mà theo Đoan Mộc Nhất Lâm gầm lên giận dữ, chung quanh lao ra mấy trăm binh lính, trong đó có mười mấy người ăn mặc kiểu Nam Cương, có hai tên trên người còn quay quanh hai con rết cực lớn, làm người ta nhìn vào là toàn thân khó chịu.
Không trung nói chuyện, chính là Trình Cung cùng Sắc Quỷ vừa từ Nam Hoang Man Ngưu thành chạy đến, về phần đám người Trình Trảm lại không có bên người. Trình Cung muốn tìm Đoan Mộc Nhất Lâm này, sẽ không đi nha môn chính thức của hắn, càng không đi thông tri bảo vệ cửa, cho dù thời điểm ở Vân Ca thành, thực lực không phải rất mạnh, Trình Cung cũng sẽ không chơi loại này, huống chi hiện tại.
Chỉ là lúc trước lực lượng hắn không đủ mạnh, cần đạp cửa đánh ngã người cản trở mới tiến đến, hiện tại có thể trực tiếp tập trung đối phương, thậm chí ở trên đỉnh đầu bọn hắn xem nửa ngày, cũng không có người có thể phát hiện sự hiện hữu của hắn.
Trình Cung nhìn thoáng qua Sắc Quỷ, Sắc Quỷ cười cười gật đầu, tỏ vẻ hết thảy không có vấn đề gì. Kỳ thật từ lúc tiệc rượu mới bắt đầu bọn họ đã tới Song Long thành, có hệ thống tình báo của Sắc Quỷ, bọn họ trực tiếp đến nơi này, chỉ là Trình Cung cũng không có động thủ, mà lẳng lặng cùng Sắc Quỷ ở trên không trung nhìn xem.
Vừa mới bắt đầu Sắc Quỷ còn không rõ Trình Cung muốn nhìn cái gì, thẳng đến khi bọn họ uống ngà ngà say, Đổng Hiền Minh dâng kim phiếu, Đoan Mộc Nhất Lâm uống đến hưng phấn nói những lời không nên nói, Sắc Quỷ mới minh bạch vì sao Trình Cung bảo hắn sử dụng Linh ngọc truyền tin đặc thù ghi chép toàn bộ lại.
- Giết....
Lúc này, hai gia hỏa có hai con rết cực lớn kia lao tới, hai con rết kia bay ra, há miệng khổng lồ phun khói độc về phía Trình Cung cùng Sắc Quỷ.
- Bùm...... a!
Đột nhiên hai con rết cực lớn này nổ tung trên không trung, mà sau đó thân thể người kia cũng bị chém thành hai.
Thẳng đến lúc này, bọn họ mới nhìn thấy thấy Sắc Quỷ cầm Quỷ Thứ đã giết chết hai người kia, đợi thời điểm có người muốn công kích Sắc Quỷ, Sắc Quỷ đã xuất hiện ở địa phương khác lần nữa. Đối với người dưới Thoát Tục Kỳ tầng thứ tám mà nói, thần niệm không đủ mạnh, lực lượng, uy áp không có biện pháp ảnh hưởng đến thần thông Phá Không Thứ của Sắc Quỷ, Phá Không Thứ của hắn có hiệu quả di động nháy mắt trong một cự ly ngắn.
Tất cả mọi người nhìn qua chỉ thấy hắn biến mất trong nháy mắt, sau đó lại xuất hiện ở một địa phương khác.
Mà mỗi một lần hắn huy động Quỷ Thứ, nhất định sẽ có một người bị giết rơi.
- Nhanh, nhanh bảo vệ tuần phủ đại nhân rời đi, ....
Vài vị cung phụng trong nhà Đổng Hiền Minh mới vừa lao lên, cũng đã bị đánh chết, sắc mặt Đổng Hiền Minh cũng trở nên vô cùng khó coi. Tuy ở trong Song Long thành, các đại thương gia đều thuê một ít Thoát Tục Kỳ, đó là bởi vì tình huống nơi này đặc biệt, bọn họ luôn có biện pháp lôi kéo quan hệ cùng những Liệp yêu giả cường đại. Hoặc là bọn họ có chỗ gì cầu, cần đồ vật, hoặc là uy hiếp. Nhưng tương đối mà nói, những người này cũng không quá mạnh mẽ, ít nhất có rất ít Thoát Tục Kỳ tầng thứ sáu trở lên,
Thoát Tục Kỳ chính là tồn tại thần thông quảng đại. Tôn nghiêm của bọn họ cũng không phải là Thương gia bình thường có thể mua nổi, đây là những người không muốn làm chuyện xấu, nếu không một Thoát Tục Kỳ muốn làm vài chuyện người không biết, chắc chắn sẽ không thiếu tiền. Cái này không giống những người ở Man Ngưu thành, Địa Long thành, Mị Hồ thành, bởi vì Địa Long Vương, Man Ngưu Vương, Mị Hồ Vương đủ mạnh, người mạnh là vua, cho dù không có thù lao gì bọn họ cũng đi theo.
Giờ phút này, cung phụng Thoát Tục Kỳ thật vất vả mới mời chào được, vừa đi lên đã bị giết vài cái, tự nhiên Đổng Hiền Minh sợ thất thần.
- Bùm...... sợ cái gì, chưa thấy qua huyết tinh sao, mấy tiểu tử kia cũng hù sợ các ngươi, hai người các ngươi lên.
Đoan Mộc Nhất Lâm rất tự tin vung tay lên nói, hai gã Thoát Tục Kỳ đỉnh phong bên người đã ra tay.
- Đương!
Một thanh phi kiếm bay tới, tốc độ phi kiếm của Thoát Tục Kỳ đỉnh phong, cho dù không có sử dụng thần thông, cũng chấn Sắc Quỷ bay ngược trăm mét, cổ tay run rẩy, ngực bốc lên, thiếu chút nữa phun ra một búng máu.
- Con mẹ nó......
Sắc Quỷ nhịn không được tức giận mắng một tiếng, khởi bước quá muộn, hắn cùng Bàn Tử đều có thực lực kém nhất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.