Chương trước
Chương sau

Mọi người trong Man Ngưu Thành sợ ngây người, chẳng ai ngờ rằng Tiểu Lang Vương lại nói ra lời nói này, nói ra hai chữ động thủ.
Mà ngay cả Man Ngưu Vương cũng cho là mình nghe lầm, Tiểu Vương bát đản này nói cái gì? Hắn nói muốn động thủ?? Hắn động thủ cái gì, chẳng lẽ hắn còn dám động thủ với mình, con mẹ nó, hắn điên rồi. Vốn cho rằng Lang Vương giống như mình, tu luyện không có thời gian quản lý Man Ngưu Thành, giao Man Ngưu Thành cho tiểu tử Bạch Kiếm này trông nom, hắn tự tiện làm chủ, gạt lão tử hắn làm ra những chuyện này, Man Ngưu Vương chỉ là muốn la mắng một chút, lại không nghĩ rằng Tiểu Lang Vương Bạch Kiếm sẽ nói một câu như vậy.
Càng làm cho hắn không tưởng được chính là, chỉ trong nháy mắt, một ít lão nhân vừa rồi đứng ở bên cạnh hắn, hắn cũng rất quen thuộc, trọn vẹn sáu gã Thoát Tục kỳ đồng thời ra tay.
- Oanh!
Sáu người bọn họ liên thủ, một cổ lực lượng cường hoành, trực tiếp chấn khai lực lượng Man Ngưu Vương.
- Bùm...... bùm......
Đồng thời ngay lúc này, có chín Thoát Tục kỳ tầng thứ nhất xông lên, không tiếc tổn thương nguyên khí bản thân, gia tốc pháp thuật mang Bạch Kiếm đi, sau một khắc, chung quanh có mười mấy người lấy ra hơn mười con Tiểu Xà hồng nhạt, sau đó điểm pháp lực trên đầu bọn chúng. Trong nháy mắt Tiểu Xà nổ tung, hóa thành một đoàn huyết vụ tràn ngập mấy trăm mét chung quanh thân thể Man Ngưu Vương.
Đây hết thảy đều là trong nháy mắt, khi tiếng động thủ vừa dứt là xong. Mà thời điểm Bạch Kiếm hô động thủ, thần niệm của Trình Cung đã thông tri mọi người, toàn bộ người bên Trình Cung lui về phía sau chừng ngàn mét, tránh trung tâm động thủ rất xa. Mà ngay cả Bàn Tử cùng Sắc Quỷ toàn thân thương tích, đánh nhau đến mặt mũi bầm dập, trên người vết đao, kiếm thương vài chục chỗ cũng tạm thời ngưng chiến trở về.
- Ta dựa vào, thực động thủ a, điệu bộ này chuẩn bị thật đầy đủ a.
Bàn Tử một bên ôm thương, một bên đổi lấy quần áo sợ hãi than.
- Hừ, còn cần ngươi nói, đại thiếu đã sớm ngờ tới sẽ như thế .
Sắc Quỷ cũng đau đến nhếch miệng, hai chân đứng hình chữ Nhân, vừa rồi bị Bàn Tử chấn một chút, đau đến hiện tại hai chân cũng không dám khép lại. Tên hỗn đản này, vận mệnh của hắn đều là tử thủ lấy về, vậy mà hắn cũng không để yên.
- Ách, đặc sắc!
- Có ý tứ, cái này có náo nhiệt rồi.
- Trách không được làm ra những chuyện này, nguyên lai đã sớm muốn giết hắn.
Trình Cung đứng ở nơi đó cũng không có lên tiếng, đã sớm hiểu rõ qua tính cách cùng tình huống của Man Ngưu Vương, Lang Vương, cộng thêm chuyện ngày hôm nay là thật sự muốn bức Man Ngưu Vương đi ra, sau đó bức Bạch Kiếm. Chỉ là Trình Cung không nghĩ tới chính là, Bạch Kiếm lại động thủ, bất quá cũng tốt.
Trình Cung không lên tiếng lẳng lặng nhìn xem, nhưng Bàn Tử dẫn đầu, những người sau lưng hắn cũng không nhàn rỗi, bọn họ không giống như những người trong Man Ngưu Thành kia, thanh âm của bọn hắn đều rất lớn, làm cho tất cả mọi người có thể nghe được.
- Đồ không biết sống chết, Lang Vương, lăn ra đây cho lão tử, nếu không ta liền phế hắn.
- Một lũ hỗn đản, đi tìm chết!
Man Ngưu Vương cũng thật sự nổi giận, đường đường một trong Nam hoang Tam đại Vương giả, lúc này lại bị trăm vạn yêu thú vây thành, mấy vạn Liệp yêu giả chú ý, lại bị thủ hạ đánh lén.
Man Ngưu Vương dưới sự phẫn nộ, trong nháy mắt thân thể lại lại tăng vọt một vòng, trong một sát na oanh kích ra vài chục quyền. Mỗi một quyền đều ngưng mà không tán, sau khi ra ngoài ngưng tụ pháp lực, như một sừng trâu đâm ra, trong uy mãnh cũng ẩn chứa loại ám sát bén nhọn, đây chính là thần thông năm đó Man Ngưu Vương thành danh, Ngũ Giác Thần Quyền.
- Rầm rầm rầm......
Bất luận là Thoát Tục kỳ hay là Siêu Phàm kỳ, bất luận là sử dụng bán Linh khí phòng ngự, hay là muốn né tránh, không một ai may mắn thoát khỏi. Chung quanh tất cả người vừa mới động thủ, đã bị Man Ngưu Vương đánh chết.
- Ta dựa vào, hung mãnh như vậy. Cái này không có trò hay gì rồi, lật tay một cái là chiến đấu đã xong.
Giờ phút này Bàn Tử đã nuốt vào một viên đan dược, cũng thay đổi quần áo, nhìn Man Ngưu Vương phát uy, hắn cảm thán nói.
- Lang Vương không có xuất hiện, hắn lại dám động thủ, nhất định là sớm có chuẩn bị, người khác không biết Man Ngưu Vương, nhưng khẳng định Lang Vương biết rõ. Vừa rồi cho những Hồng Xà Nương kia nổ tung không phải là tranh thủ thời gian, nhất định là vì dẫn động những vật khác.
Trình Cung rất nhàn nhã bình luận, giống như xem biểu diễn, hoàn toàn như việc này không quan hệ cùng mình, ta chỉ là đến xem mà thôi.
Bạch Kiếm đào tẩu, được trên trăm tên thủ hạ bảo vệ, ở trong một trận pháp lau máu tươi nơi khóe miệng, rất kinh ngạc nhìn về phía Trình Cung, không nghĩ tới hắn lại nhận thức Hồng Xà Nương này, phải biết rằng đây chính là yêu thú tương đối hiếm thấy, tuy chỉ là yêu thú cấp tám, nhưng lại có một công hiệu đặc thù.
- Ngươi, con mẹ nó, ngươi tiểu hỗn đản, ngươi động thủ với lão tử làm cái gì, gọi Lang Vương cút ra đây cho ta.
Nguyên bản Man Ngưu Vương muốn thừa cơ đi lên dừng bước, một là nghe được lời nói của Trình Cung, hai là hắn cũng nhận ra pháp lực trong cơ thể có chút vấn đề, bắt đầu xao động, không bị khống chế. Mà giờ khắc này chung quanh thân thể Bạch Kiếm, trong nháy mắt đã tụ tập hơn hai nghìn người, ngoại trừ bây giờ còn có hơn một nghìn Liệp yêu giả ở ngoại vi chống cự yêu thú xông lên rải rác, hơn phân nửa đều đã đứng ở bên cạnh Bạch Kiếm.
Cho dù Man Ngưu Vương cường hoành, lực lượng thân thể không có xảy ra vấn đề, đối phương có hơn hai ngàn người, hắn cũng sẽ không ngốc đến tùy tiện xông lên. Chỉ là trong mắt của hắn rốt cục cũng xuất hiện tức giận, có thể tới loại trình độ này, cái chuẩn bị này cũng không phải là ngày một ngày hai. Đến hiện tại, cho dù Man Ngưu Vương ngu xuẩn thế nào, cũng minh bạch chuyện này tuyệt đối không thể chỉ là một mình Tiểu Lang Vương Bạch Kiếm an bài .
- Ha ha, hiện tạicho ngươi biết thì như thế nào, trong Yêu Thú Sâm Lâm có một loại kỳ hoa gọi là Thất Thải Quang Mang, mỹ lệ dị thường, còn có thể ngưng thần trợ giúp tu luyện, ta cố ý cho người tìm được, luyện chế một đám đan dược cho ngươi. Gần đây ngươi dùng những đan dược kia tu luyện có phải là rất sướng, hiệu quả rất tốt, kỳ thật một ít dược tính của Thất Thải Quang Mang đã tích lũy ở trong thân thể của ngươi. Nhưng Thất Thải Quang Mang cũng không tính độc dược, ngược lại đối với thân thể có chỗ tốt rất lớn, cho nên cho dù lục địa Thần Tiên dùng cũng không có cảm giác. Chỉ khi nào sử dụng huyết dịch Hồng Xà Nương kích phát, lực lượng Thất Thải Quang Mang tích súc trong cơ thể ngươi sẽ cải biến, biến thành một loại kịch độc ngay cả lục địa Thần Tiên cũng không có biện pháp hóa giải. Đáng tiếc a, nguyên bản phải đợi mấy tháng nữa, Thất Thải Quang Mang trong cơ thể ngươi đủ cho ngươi chết bất đắc kỳ tử trong nháy mắt, hiện tại hiệu quả hơi yếu, nhưng cũng đủ để cho ta xử lý ngươi.
Bạch Kiếm nói xong, ánh mắt tràn ngập phẫn nộ hung nhìn về phía Trình Cung:
- Sau khi giết tên bảo thủ nàyxong, ta sẽ đuổi các ngươi ra, cho các ngươi chết ở bên trong trăm vạn yêu thú, ha ha......
Rốt cục động thủ với Man Ngưu Vương, rốt cục áp dụng kế hoạch chuẩn bị nhiều năm, Bạch Kiếm cũng có một loại cảm giác vui sướng. Nếu như không bị Trình Cung kích thích, hắn cũng sẽ không thất thố như thế.
- Năm đó Man Ngưu Vương thu phụ thân ngươi Bạch Nhân Long, còn tín nhiệm phụ tử các ngươi, giao Man Ngưu Thành cho phụ tử các ngươi quản lý, phụ tử các ngươi chẳng những không mang ơn, bây giờ lấy oán trả ơn. Ngươi hiện làm những chuyện vong ân phụ nghĩa, lấy oán trả ơn như vậy, hành vi tạo phản thí chủ, ngươi còn chẳng biết xấu hổ ở nơi này hưng phấn lớn tiếng nói ra. Chẳng lẽ đạo đức, liêm sỉ tối thiểu ngươi cũng không có? Chẳng lẽ ngươi không biết cái gì là mất mặt? Còn nữa, làm chuyện xấu không lo mặt xấu, nhưng chỉ số thông minh không cần phải thấp như vậy được không, hiện tại ngươi còn chưa có thắng lợi đâu, lại ở đó hưng phấn lo ó, cái này giống như chạy đến trước mặt một con Thần thú bị thương, dõng dạc tuyên bố mình muốn giết Thần thú, kết quả chờ ngươi nói xong thì Thần thú khôi phục một chút, thả cái rắm cũng giết chết ngươi rồi.
Trình Cung rất là chăm chú, rất là bất đắc dĩ giận dữ nói:
- Thật sự, người xấu gặp rất nhiều, nhưng ngu xuẩn như ngươi thật đúng là không thấy mấy.
- Ừ, ừ.
Bàn Tử ở một bên liên tục gật đầu phụ họa nói:
- Không sai, cũng không biết thời điểm mẹ hắn sinh hắn có phải là nhất thời mơ hồ hay không, ném hài tử lấy rốn về nhà nuôi lớn .
- Xì......
Mà ngay cả Túy Miêu mơ mơ màng màng uống rượu, nghe được cũng phun ra một ngụm rượu.
- Ha ha...... Bàn Tử, nói rất hay, một hồi Tam ca sẽ thưởng ngươi.
Sắc Quỷ nhịn không được cất tiếng cười to.
Những người khác cũng nhịn không được cười to, lời này của Bàn Tử quá độc ác, cho dù có một ít trước kia cũng nghe qua loại chê cười này, nhưng này dù sao cũng là chê cười. Lúc này từ trong miệng Bàn Tử rất chân thành, rất hèn mọn, bỉ ổi nói ra, hiệu quả tuyệt đối khác nhau rất lớn.
Bọn họ phối hợp ăn ý, ngắn ngủn mấy câu công phu, có thể làm người sống tức chết, cũng có thể làm người chết sống lại. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnY thegioitruyen.com
Nguyên bản người chung quanh chứng kiến loại tình huống này, có tiếc hận thay Man Ngưu Vương, cũng có một chút đang suy nghĩ. Tuy Man Ngưu Vương cũng có vài bằng hữu, nhưng dù sao cũng là ở Man Ngưu Thành, mọi người lui tới là giao dịch , người năm đó vào sinh ra tử cùng hắn đã không còn mấy, giờ phút này lại không ai trực tiếp đứng ra.
Không ít người trong Man Ngưu Thành cảm giác được Man Ngưu Vương có vẻ anh hùng mạt lộ, đột nhiên nghe được Trình Cung cùng Bàn Tử nói. đầu tiên là cười, nhưng sau đó cảm giác Trình Cung nói rất có đạo lý, Liệp yêu giả học đầu tiên là nắm chắt, cho dù yêu thú đã bị giết chết cũng chưa hẳn là an toàn, có lẽ còn có vô số nguy hiểm.
Đúng như Trình Cung nói, Man Ngưu Vương là Thần thú trong miệng hắn nói, nếu quả thật cho Man Ngưu Vương trì hoãn, vậy thì phiền toái.
- Chưa thấy qua ai hèn mòn, bỉ ổi hơn Bàn Tử này.
- Người này nói chuyện cũng quá tổn hại, nhưng Trình Cung này nói có chút đạo lý, xác thực Bạch Kiếm quá non, lúc này đâu phải thời điểm nói nhảm.
- Bây giờ người ta thế lớn, muốn như thế nào đều được a."
- Cái này cũng không thể nói như vậy, Man Ngưu Vương là Vương giả, Trình Cung này càng là nhân vật quấy ngất trời.
Những người khác nghe xong đều cười đến không được, lại giúp nhau nói loạn, kể một ít chuyện khác, nhưng lời này vào tai Bạch Kiếm, giống như lửa cháy đổ thêm dầu, pháp lực trong cơ thể hắn cũng không ổn định, thậm chí có dấu hiệu muốn tẩu hỏa nhập ma.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.