Chương trước
Chương sau

Quyết định này của Vân Đan Tông, khiến cho vô số người nghĩ nát óc cũng không hiểu lý do vì sao.
Chuyện này quả thật kinh người, không thể tin được, Hoàng gia sao có thể chấp nhận được, vốn dĩ thế lực Trình gia đã mạnh rồi, trước kia thì chỉ có binh quyền, giờ Đan Thần Phủ khống chế cả thị trường đan dược toàn quốc, Đỗ Thần Phủ Bàn Tử đã triệt để khống chế tất cả các đỗ trường ở Vân Ca Thành, hơn nữa còn không ngừng phát triển đi lên, giờ phút này đây ngay cả Vân Đan Tông cũng trở thành thuộc hạ của Trình Gia. Cho nên ngay sau khi tin này được truyền đi, tất cả mọi người đều đang chờ phản ứng của Hoàng đế, thế nhưng có một chuyện không thể ngờ tới đã xảy ra rồi.
Hoàng đế nhiều ngày không thượng triều, thế mà ngay ngày đầu tiên ông ta thượng triều trở lại, điều trước nhất ông ta làm chính là phong thưởng cho Trình gia, xét ba đời Trình gia có công với nước, Trình Cung thì văn võ song tài, Hoàng đế sai người lập biển phong thưởng cho Trình gia và Trình Cung.
Triều chấn động, Vân Ca chấn động, Lam Vân Đế Quốc chấn động….
Điên rồi, nhất định điên rồi, các Ngự Sử không cam tâm, điên cuồng dâng tấu kể tội Trình gia.
Hiện giờ Trình Gia đã lớn mạnh, cục diện cứ thế tiếp diễn thì sẽ trở thành "thần mạnh chủ yếu", ắt sau này sẽ dẫn tới vong quốc…. những tấu chương có nội dung tương tự không ngừng dâng lên.
Trong lúc nhất thời, hai tin này gây chấn động cả thiên hạ, vô số người đang nghị luận. Nhưng chính lúc mọi người đều nghĩ sắp có chuyện lớn xảy ra, thì Hoàng đế lại triệu kiến vài đám người, sau đó chuyện phản đối phong thưởng Trình Gia trái lại đã tức thì biến mất.
- Biết ngay là đám khốn nạn này không có ý tốt, quả nhiên, cứng rắn không xong thì dùng mềm dẽo, chuyện này phải thương lượng với Lão Gia Tử một chút, không được thì trực tiếp phớt lờ bọn chúng, xem bọn chúng có thể làm gì. Đại Thiếu ngươi xem xem….
Sáng sớm tin tức đã bùng nổ khắp Vân Ca Thành, nay thời gian một ngày đã trôi qua, sắc trời đã sập tối, Quỷ Sắc rất bức bối cầm lấy một số tình báo mới lấy được bước vào trong tiểu viện của Trình Cung.
-Nam Hoang hay là Bách Chiến?
Trình Cung chẳng ngó ngàng đến tập tài liệu mà Sắc Quỷ đã chỉnh đốn xong xuôi đem tới cho hắn, chỉ cười cười nhìn Sắc Quỷ đang bước vào.
Sắc Quỷ hai mắt trợn tròn nói:
- Bà mẹ nó. Thế mà cũng bị ngươi đoán trúng rồi.
- Có gì mà khó đoán đâu, Đông Nam là quân đoàn Bạo Hùng của phụ thân ta, tuy nói y đã tiết chế quân vụ ba tỉnh xung quanh, nhưng xung quanh ba tỉnh này tối thiểu cũng có ba bốn cái hành tỉnh, bọn chúng không dám để ta qua đó, Tây Phương là Thiên Hồ Quân Đoàn của nhị thúc ta, cũng y chang như vậy. Về phần bên Lôi Gia cũng thế, cho dù y không sợ ta có quan hệ gì với Lôi Gia, y cũng sợ Lôi Gia bất mãn. Mục đích của bọn chúng là muốn ta nhanh chóng rời khỏi Đế Đô. Trước mắt không thể đụng vào thì đành tránh nó ra, tiễn con sâu tai họa như ta đi càng nhanh càng tốt, ngoài ra còn phải nghĩ cách đối phó với ta và Trình Gia, tính đi tính lại cũng chỉ có Tây Nam Ngũ Tỉnh là thích hợp nhất. Hai Hành Tỉnh ven biển của Tây Nam Ngũ Tỉnh là do Vũ Thân Vương nắm giữ, bọn chúng không thể để ta đi được. Nam Cương là địa bàn Nam Cương Thần Giáo. Tây Chu Hành Tỉnh lại là địa bàn Chu Gia, tính đi tính lại cũng chỉ có Nam Hoang thôi.
- Nam Hoang hay còn xưng là Bách Chiến chi địa, nếu lấy đất phong hầu, không phải Nam Hoang thì là Bách Chiến. Nam Hoang bốn mặt đối địch, hơn nữa cuộc bùng phát mạnh nhất từ trước đến nay của Yêu Thú Triều sắp sửa diễn ra rồi, bất luận là đối phó với ta hay đối phó với Trình Gia, đều là chọn lựa sáng suốt nhất. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
- Lợi hại, nếu tên nịnh nọt Bàn Tử ở đây chắc chắn sẽ xâu cho một chuỗi nịnh nọt ra trò. Ta cài người vào vừa biết được có chút tin tức, Đại Thiếu người không ngờ đã đoán trúng tất rồi. Mặc dù Hoàng đế không nói rõ, nhưng đã dùng giọng điệu ám thị để chấn an các Ngự Sử và đám người phản đối kia. May mà ta đã sớm làm theo lời của Đại Thiếu, cố ý khống chế nâng đỡ vài tên ngoài mặt kiên quyết ủng hộ Hoàng đế, kiên quyết đối đầu với Trình Gia, hiệu quả cũng khá rõ rệt. Hiện giờ Hoàng đế đang thương nghị, chuẩn bị phong ngươi làm Bách Chiến Hầu.
Nhắc tới cái tên này, Sắc Quỷ lại tức điên lên lần nữa nói:
- Mẹ kiếp, Nam Hoang được xưng là Bách Chiến chi địa, chẳng qua vì nó bùng nổ chiến tranh yêu thú liên miên, mà đây cũng là nơi có thú triều bùng nổ mạnh mẽ nhất. Giờ phong cho ngươi làm Bách Chiến Hầu rõ ràng "minh ân ám giáng" mà. Với tuổi tác của Đại Thiếu, cùng với những việc đã làm được, cho dù phong chức Thiếu Niêm Quán Quân Hầu cũng không thành vấn đề.
Quán Quân Hầu. Quán Quân Đại tướng quân, đây là phong hiệu đã có từ thời thượng cổ, đây là danh hiệu phong thưởng cho những thiếu niên anh hùng tuổi chưa tròn hai mươi, nhưng lại văn thao võ lượt, tài nghệ xuất chúng. Từ khi Lam Vân Đế Quốc lập triều đến nay, cũng chỉ mới phong hiệu Quán Quân Tướng Quân có một lần.
- Ngươi đây là đang cho thấy. Trình độ nịnh hót của ngươi đã thuộc đẳng cấp của Bàn Tử rồi đó, đã tới trình hữu hình như vô hình rồi đó?
Sắc Quỷ vừa nghe, một bộ dạng ngượng ngùng nói:
-Đại Thiếu, vẫn là ngươi hiểu ta, không ngờ vậy cũng bị người phát hiện rồi.
-Chết tiệt, khốn nạn.
Trình Cung cười mắng, vẫn là cầm đống tình báo lên quét mắt qua một lượt, đây là số tình báo đã chỉnh đốn sắp xếp lại, Trình Cung xem lướt qua rất nhanh, tiếp đó bàn tay khẽ nắm, một luồng sáng màu tím pha lẫn màu trắng tít tốc xoẹt qua, tập giấy trong tay bỗng chốc hóa thành hư vô, ngay cả tro tàn cũng không còn.
- Quán hay không Quán Quân Hầu, hoặc giả Quán Quân Đại Tướng Quân cũng không thành vấn đề, ta không hứng thú với những thú đó, nói xem cách nhìn của ngươi thế nào?
- Đây không giống tác phong của Hoàng đế, đương nhiên, cũng không loại trừ khả năng y bị kích động sau vụ Ngưng Anh Đan bị cướp, lại bị Lão gia tử mắng chửi, nhưng ta cho rằng, khả năng lớn nhất là do Vũ Thân Vương, đây rất giống với thủ pháp của Vũ Thân Vương. Nếu quả thật là do Vũ Thân Vương kích động chuyện này, vậy thì chứng tỏ y muốn quyết một phen sống chết với Đại Thiếu ngươi rồi, trước kia y không chịu đả động lực lượng của mình, nhưng nếu đem ngươi bỏ ra Nam Hoang, tứ phía là địch, đám người Nam Cương, Đoan Mộc Nhất Phong đều là người bên phía y, hơn nữa y còn có thể điều khiển lượng lớn tay chân của y ở ven biển nữa.
Sắc Quỷ nói đến đây thì dừng lại một chút nói:
- Ngoài ra, bọn chúng cũng muốn một mũi tên bắn trúng hai con nhạn, nếu điều Đại Thiếu đi qua đó, nơi đó trở thành phong địa của Trình Gia, nếu có yêu thú triều xuất hiện, Trình Gia sẽ phải dốc hết sức chống đỡ, nếu không phong địa sẽ bị yêu thú chiếm lĩnh. Mà nếu Trình gia muốn chấn giữ nơi này, chỉ dựa vào mỗi sức mạnh của Đại Thiếu thì chưa đủ, thế thì Trình gia sẽ không ngừng vun đắp vào, đây vốn dĩ là để tiêu hao bớt sức mạnh của Trình Gia. Còn Đại Thiếu ngươi đến đó, lại không thể đảm bảo được sự an toàn, không bài trừ bọn chúng sẽ động ngươi. Dù sao ở nơi thế này, sau khi xảy ra chuyện cũng khó lòng tìm ra ai đã làm,không giống như trong Đế Đô, hiện giờ bất kỳ ai trong Đế Đô cũng không dám động đến một đầu ngón tay của người.
- Ngươi còn bỏ sót một điểm.
Đợi sau khi Sắc Quỷ nói dứt lời, Trình Cung giơ ngón tay lên nói:
- Phong Hầu, bức ta qua đó, nghĩ cách đối phó với ta, thậm chí là giết ta đi nữa, đây chẳng qua là những việc có thể biến đổi khống chế được, bọn chúng còn có một mục đích cuối cùng nữa, đó là ép Trình Gia ta tạo phản.
Trình Cung có lòng vun đắp, đào tạo, Sắc Quỷ cũng không ngừng học hỏi, giờ khống chế hệ thống tình báo đã khá lợi hại, cách phân tích và mắt nhìn sự việc cũng đã khác xa so với năm trước. Cho dù là người đã làm lão luyện mười mấy hai mươi năm cũng chưa chắc bì kịp với y. Chỉ có điều nếu đem so sánh với Trình Cung, vẫn còn có nhiều thiếu sót bất cập, sở dĩ Trình Cung yên lặng phân tích với Sắc Quỷ như vậy, thứ nhất là để giao lưu, thứ hai cũng để dạy cho Sắc Quỷ.
- Chết tiệt, không thể nào, bọn họ điên rồi ư?
Vừa nghe Trình Cung nói thế, Sắc Quỷ bị dọa đến nhảy dựng lên, đây quả thật là quá điên rồ rồi.
Trình Gia muốn tạo phản, đây là điều khủng khiếp nhường nào, đây là điều mà Lam Vân Đế Quốc không thể chịu đựng được.
- Bọn chúng không điên, vừa rồi ngươi cũng phân tích rồi, việc này rất có thể là do Vũ Thân Vương khởi xướng, với tính cách của gã chắc chắn chẳng sợ gây to chuyện. Trên thực tế nếu gã là Hoàng đế, e rằng sớm đã bất chấp tất cả động thủ với Trình Gia rồi. Còn Hoàng đế vì Ngưng Anh Đan, cả hai vị Lục Địa Thần Tiên của Trình Gia, Đan Thần Phủ, Đỗ Thần Phủ còn có đại quân trong tay của phụ thân, nhị thúc bọn họ, đã khiến cho lão không thể nhẫn nhịn được nữa, lão ra quyết định này cũng không lạ. Bởi vì đường đường một Lục Địa Thần Tiên của quốc gia, hay còn gọi là kẻ bàng quan, đại đa số trường hợp nếu không có chuyện gì liên quan đến bọn họ, bọn họ sẽ lạnh lùng bàng quan, đứng xem Vương triều hưng suy mà thôi. Loại Lục Địa Thần Tiên này có vài trường hợp, trường hợp thứ nhất là trong gia tộc xuất hiện một vị Lục Địa Thần Tiên, khiến cho gia tộc đó dần trở thành Vương triều, hoặc giả một thế lực to lớn, ẩn nấp khống chế Vương Triều này, phái Lục Địa Thần Tiên chấn giữ cho Vương triều này, tránh gặp phải một số Lục Địa Thần Tiên liều mạng ra tay,còn về phần thế tục vương triều hưng suy, tranh đoạt Hoàng vị gì gì đó, bọn họ không quan tâm, trái lại không cần biết ai chấp chính, đối với họ chẳng có khác biệt gì cả.
- Hoặc là có một tổ tiên thiên tài, vào trong một môn phái, thế lực nào đó, sau đó làm khá tốt rồi phái người chấn giữ vương triều này, thường thì loại Vương triều này sẽ lâu dài một chút. Những chuyện này tương đối cao cấp, cho nên người thường không biết được, lúc đầu nói Lục Địa Thần Tiên tồn tại ta còn hiếu kỳ, sau này mới nhớ ra, kỳ thật chỉ là cách gọi khác nhau. Bọn họ chỉ là một số kẻ bàng quan có sức mạnh siêu vượt thế tục do tồn tại phái đến mà thôi, mà Vũ Thân Vương thì ép Trình gia ta tạo phản, chính là muốn mượn sức của toàn quốc, mượn sức của kẻ bàng quan để đối phó với Trình Gia.
Nhiều chuyện Sắc Quỷ còn chưa biết, hôm nay Trình Cung đều nói hết cho y nghe.
- Thì ra là vậy.
Sắc Quỷ lúc này mới hiểu ra, gật đầu nói:
- Thế chúng ta phải làm thế nào, nhân lúc Hoàng đế chưa ban bố thánh chỉ, lập tức nói với Lão Gia Tử, trực tiếp từ chối đi? Hay là cứ giả vờ ngã bệnh, không rời khỏi Vân Ca Thành.
- Tại sao phải từ chối, trong Vân Ca Thành này buồn chán chết đi được, chẳng kẻ nào dám chọc chúng ta, tẻ nhạt hết sức. Môi trường thế này sẽ khiến người ta sinh lười biếng, đây cũng là nguyên nhân vì sao ta để đám Bàn Tử đi rèn luyện ở Yếu Thú Sâm Lâm, giờ thay đổi môi trường cũng tốt, còn về phần Hoàng đế có kế hoạch mưu tính trước, thật ra từ xưa đến nay có lần nào là lão không có kế hoạch cơ chứ, chúng ta cũng không phải đầu đá, bọn họ mưu tính hại ta, chúng ta cũng sẽ tính toán lại. Phong đi, lão phong hầu gì ta nhận hầu đó, bên phía ngươi chẳng có làm một phân bộ sao, lập tức tăng cường đi. Thông báo cho Linh Lung, Bàn Tử, Trình Lập, Trình Trảm…tất cả hướng về Nam Hoang. Bọn họ cũng không phải gấp, cứ chậm rãi di chuyển trong Yêu Thú Sâm Lâm là được, ta đoán chừng bên này còn cần khoản thời gian nữa.
- Sảng khoái, những ngày tháng buồn chán sắp kết thúc rồi, Sắc Quỷ ngươi mau trở về lo cho Ngọc Trúc đi. À phải rồi, nhớ rõ lời ta hôm qua ta đã nói với ngươi, không được để Ngọc Trúc rời khỏi Trình Gia một bước, chuyện nàng ấy có thai cũng không được để bất cứ ai biết.
Trình Cung nói, đứng dậy vươn vai, trực tiếp đi vào trong phòng. Kỳ thật mấy ngày nay Trình Cung luôn suy nghĩ, không biết viện cớ gì để rời khỏi Vân Ca Thành đây, còn tính đến đường theo dõi hay tập kích Vũ Thân Vương nữa, không ngờ cơ hội lại tự dâng lên tận cửa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.