Chương trước
Chương sau

Nhưng đây cũng là hắn, những đan dược này, nhất là hơn mười mấy ngàn viên đan dược Nhân Cấp, cho dù đem tất cả đan Vân Đan Tông tích lũy được ra cũng không có nhiều như vậy.
Một môn phái bọn họ, số đan dược chế tạo ra đích thực không nhỏ, nhưng tiêu hao còn nhiều hơn, số có thể để dành lại cũng không có bao nhiêu.
Đan dược Địa Cấp có hơn năm ngàn viên, nghe ra thì khiếp, nhưng chia cho Gia Gia một ít, cha một ít, Bạch thúc thúc một ít, lại cho thủ hạ mình một ít, chắc chắn số còn lại không bao nhiêu rồi. Nhất là đám người Trình Lập, Trình Trảm, Bàn Tử bọn họ, giờ họ đã quen việc điên cuồng tu luyện với đan dược, nói trắng ra cứ như động vô đáy, chỉ có Trình Cung mới chống đỡ nỗi thôi.
Có được số đan dược này, ít ra Linh Lung cũng được thư thả một thời gian, không cần mỗi ngày đều khổ nhọc chế tạo đan dược cấp cao. Đan dược cấp cao mà đám Trình Cung sử dụng hiện giờ, đại đa số đều do Đông Phương Linh Lung chế tạo ra, tuy rằng mỗi lần Trình Cung chỉ cho nàng ta "dược phối" và các "thủ pháp" khác nhau để chế tạo Đan dược cao cấp, thì nàng đều tỏ ra hết sức vui mừng, nhưng Trình Cung vẫn cảm thấy có chút không ổn. Nên lần này có được số đan dược này, hắn muốn để Linh Lung nghỉ ngơi một thời gian.
Về phần số đan dược cấp thấp kia, đều là do kiếp trước Trình Cung luyện đan còn sót lại, tuy bị Vũ Thân Vương cưỡm mất hơn nửa, nhưng số còn sót lại cũng đủ để Trình Cung sử dụng một khoản thời gian, chỉ là nên sử dụng thế nào thôi.
Trình Cung trong lúc nghĩ ngợi, người đã tới Linh Lung Các, còn chưa bước vào đã nghe bên trong truyền ra tiếng quát tháo.
- Bổn Lão Tổ tung hoành thiên hạ, có bao giờ chịu nhục nhã nhường này, ta muốn gặp Trình Tiếu Thiên, hắn là Lục Địa Thần Tiên, bổn Lão Tổ cũng là Bán Thần Tiên.
Đầu tiên là nghe thấy giọng của Huyết Y Lão Tổ đang la ó inh ổi.
-Con mẹ ngươi câm mồm cho ta, còn kêu la nữa ta bịt miệng ngươi lại, Lão Tổ cái rắm, phịch!
Tiếp đó là giọng của Bàn Tử. Lúc này Trình Cung đã vào trong, vừa hay trông thấy Bàn Tử một giò đạp hắn trở về.
Lúc này quần áo trên người Huyết Y Lão Tổ đã rách nát hết bảy tám phần, cả người cũng chật vật vô cùng, Huyết y này rõ ràng là món bảo vật, chỉ cần có sức mạnh tu sửa thì sẽ dần dần khôi phục nguyên trạng. Mà giờ đây trong viện, hắn ở giữa, đám người Bàn Tử, Trình Trảm, Trình Lập, Túy Miêu đang vây xung quanh hắn, hắn thì bị nhốt bên trong.
Lúc trước Trình Cung nhờ Trình lão gia tử đừng giết hắn, Trình Lão gia tử ngoài trừ việc đả thương hắn ra, còn phong luôn cả sức mạnh của lão. Đương nhiên, chuyện này chỉ có Trình lão gia tử và Huyết Y Lão Tổ biết mà thôi, trong lòng Huyết Y Lão Tổ cũng hiểu rất rõ, Trình lão gia tử vốn chẳng phải Lục Địa Thần Tiên tầm thường. Nếu chỉ là Lục Địa Thần Tiên tầng thứ nhất, Huyết Y Lão Tổ nắm chắc có thể chạy thoát. Nhưng cho dù là tầng thứ hai hay tầng thứ ba của Lục Địa Thần Tiên, thậm chí là tầng thứ tư đi chăng nữa, cũng không tài nào chỉ cần một kích đã có thể đả thương hắn, khiến hắn không còn sức lực phản kháng, còn phong tỏa cả sức mạnh rồi giữ lại mạng sống cho hắn, thủ đoạn như vậy phải là Lục Địa Thần Tiên tầng thứ năm trở đi mới có thể làm được.
Huyết Y Lão Tổ bị đạp trở về, đám người Bàn Tử lại lần nữa nhắm mắt lại, dùng tinh thần lực và thần niệm của mỗi người bắt đầu áp chế Huyết Y Lão Tổ. Huyết Y Lão Tổ dùng thần niệm Bán Thần Tiên chưa bị thương của mình chống trả.
Thần niệm của Bán Thần Tiên cường đại biết bao, nhưng Trình Trảm cũng đã ở Thoát Tục Kỳ tầng thứ tám, Trình Lập cũng là Thoát Tục Kỳ tầng sáu, Đại Bạch, Tiểu Bạch là Thánh thú Thoát Tục Kỳ, tinh thần lực của những người còn lại cũng rất mãnh liệt, bọn họ liên thủ đối phó với Huyết Y Lão Tổ đã bị phong tỏa sức mạnh, vị Bán Thần Tiên bị thương khắp người lúc này cũng đành liều mạng chống trả. Tuy thần niệm của hắn mạnh mẽ, nhưng không giống với đám Bàn Tử, họ được Trình Cung chỉ dẫn cách tu luyện tinh thần lực, thần niệm, biết cách vận dụng. Cộng thêm tình huống đặc biệt, đường đường Bán Thần Tiên không ngờ bị xem như bia ngắm, trở thành đối tượng luyện tập tinh thần lực và thần niệm của mọi người.
Trình Cung trông thấy cảnh này không khỏi lắc đầu cười khổ, thật không biết nên khen ngợi nỗ lực học tập của bọn họ, có thể luyện công mọi lúc mọi nơi thế này, hay là nên cười bọn họ làm xằng làm bậy.
- Đám….khốn nạn…các ngươi, lúc Huyết Y Lão Tổ ta còn tung hoành thiên hạ, gia gia của gia gia các ngươi còn chưa ra đời….Huyết Y Lão Tổ ta là Bán Thần Tiên. Tôn nghiêm Thần Tiên há có thể cho phép các ngươi sỉ nhục như vậy, phá cho ta….
Dù sao Huyết Y Lão Tổ cũng khác xa so với Thoát Tục Kỳ thông thường, hắn đã sống hơn hai trăm năm, còn là Bán Thần Tiên nữa. Đối chọi với đám Bàn Tử vài lần, áp đảo qua lại, không ngờ lão học được cả cách bọn Bàn Tử vận dụng triệu tập thần niệm. Bất thình lình các mặt khác khẽ rút lại, tập trung sức mạnh dùng thần niệm đối phó với Bàn Tử.
- Chó má…..
Bàn Tử chịu áp bức từ luồng thần niệm này, liền cảm thấy đầu nhức bưng bưng, một luồng sức mạnh đè nén gần như không thở được nữa.
- Bàn tử…
Thần niệm và tinh thần lực của những kẻ khác ra sức điên cuồng tấn công Huyết Y Lão Tổ, nhưng giao chiến bằng thần niệm là nguy hiểm nhất, rất nhiều Thoát Tục Kỳ Đỉnh Phong cũng không dám thử đơn độc tu luyện thần niệm, càng không dám dễ dàng sử dụng thần niệm để tác chiến.
- Bùng!
Chính vào lúc này, hai luồng thần niệm cùng lúc va chạm vào thần niệm của Huyết Y Lão Tổ. Truyện Sắc Hiệp - truyentop.net
Huyết Y Lão Tổ thê thảm kêu lên một tiếng, cả người lập tực ngã rạp xuống đất, lần này thần niệm của hắn đã bị trọng thương, không dám tin mà nhìn về phía Trình Cung, tiếp đó lại xoay đầu nhìn về phía Linh Lung Các.
Bên trong Linh Lung Các, Đông Phương Linh Lung đang sải bước đi tới, thần niệm của Trình Cung và Đông Phương Linh Lung đều vượt qua cảnh giới thông thường, thần niệm của một trong hai người đều không sợ Huyết Y Lão Tổ, lúc này cả hai lại liên thủ tấn công Huyết Y Lão Tổ, thì hắn đương nhiên lãnh đủ rồi.
-Móa…suýt chút nữa là bị lão chơi rồi….
Bàn Tử cũng bị dọa đến toát cả mồ hôi hột, cả người mềm nhũn không chút sức lực.
-Đại Thiếu…
Sắc Quỷ đi lo chuyện tình báo, ngoài trừ hắn ra thì tất cả đều có mặt, lúc này ai nấy đều cúi rạp đầu, vừa rồi nếu không phải có Trình Cung và Đông Phương Linh Lung kịp thời ra tay, Bàn Tử hẳn đã thê thảm rồi.
Chỉ có Tiểu Bạch là chơi đẹp nhất, ngón tay khẽ chỉ về phía Bàn Tử đang mềm nhũn dưới đất, tỏ ý là, ta vô tội, là chủ ý của gã.
- Bàn Tử, giỏi quá nhỉ, dám lấy cả Bán Thần Tiên ra để rèn luyện tinh thần lực của mình cớ đấy, hôm nào ngươi hóa tinh thần lực thành thần niệm, chắc ngươi đi tìm Trấn Quốc Thần Tiên chơi quá.
Trình Cung đến bên cạnh Bàn Tử, ngồi xổm xuống nhìn gã.
- Đại Thiếu, người phải báo thù cho ta đó, ta chết thảm quá!!!
Mũi và khóe mắt của Bàn Tử, vì xung kích vừa rồi với Huyết Y Lão Tổ đều trào cả mắt ra, gã dùng tay quẹt một cái, mịa nó, cái mặt biến thành máu me be bét, trông kinh người gớm, còn khóc lóc muốn ôm lấy Trình Cung.
- Mịa, ngươi còn có thể ti tiện hơn nữa không?
Thân thể Trình Cung tức tốc né qua, trực tiếp phêu bồng trên không nhìn Bàn Tử.
- Đại Thiếu, bọn ta không ngờ sẽ thế này, chuyện này ta cũng đã tán thành.
Lúc này, Trình Trảm trông rất tàn khốc đứng phắt dậy, trên thực tế, với thần niệm liên thủ của y, Trình Lập, Đại Bạch, Tiểu Bạch, cũng đủ để đối kháng với một Huyết Y Lão Tổ trong tình trạng bình thường rồi. Hơn nữa nay sức mạnh của Huyết Y Lão Tổ đã bị phong tỏa, cơ thể trọng thương, bọn họ hoàn toàn không ngờ rằng Huyết Y Lão Tổ lại giở trò này.
-Hừ.
Trình Cung lạnh lùng hừ một tiếng, xoay người nhìn về phía Huyết Y Lão Tổ ngã xuống, trực tiếp sải bước từ trên không tiến về phía Huyết Y Lão Tổ
- Đó là do các người quá xem thường Huyết Y Lão Tổ rồi, các người cho rằng hắn tham sống sợ chết, cộng thêm sức mạnh bị phong tỏa, cho dù có cơ hội hắn cũng không dám làm liều. Nhưng các người không biết rằng, vị Huyết Y Lão Tổ này của chúng ta có thể tung hoành ở Lam Vân Đế Quốc cả trăm năm, lại há có phải là tầm thường, chiêu vừa rồi của hắn nhìn thì có vẻ muốn đả thương Bàn Tử, kỳ thật nếu ta đoán không sai, sau khi Bàn Tử bị đả thương hôn mê. Lúc này một phần thần niệm của hắn sẽ chui vào cơ thể Bàn Tử, đây là phương pháp đoạt xá, đương nhiên, nếu hắn không phát động cũng có thể là một phương pháp áp chế, dùng Bàn Tử để đổi lấy tự do của hắn, Huyết Y Lão Tổ, ta nói không sai chứ.
Khi Trình Cung nói xong, hắn đã từng bước một tiến tới gần Huyết Y Lão Tổ, thần niệm của hắn cũng đã đạt tới trạng thái mạnh mẽ nhất, áp chế Huyết Y Lão Tổ một cách gắt gao. Sát khí tràn lan, ai cũng sẽ không nghi ngờ Trình Cung có thể ra tay giết người bất cứ lúc nào. Nhất là Huyết Y Lão Tổ đã mấy lần đánh nhau với hắn, đồ đệ của hắn, Vạn Kim Huyết Y Lâu của hắn, hắn vốn hiểu rất rõ thủ đoạn của Trình Cung đối với Âm Huy, Vũ Thân Vương.
- Đừng…Đừng giết ta, ngươi muốn ta làm gì cũng được, vừa rồi ta đã dùng "Huyết thần ký sinh pháp", tất cả đều bị Đại Thiếu nói trúng cả. Ta chỉ cầu Đại Thiếu tha cho ta, thật sự không dám cướp đoạt Bàn Tử….
Huyết Y Lão Tổ trở nên vô cùng dứt khoát, trực tiếp thừa nhận, ngay cả Huyết thần ký sinh pháp cũng khai ra rồi.
Trong lòng lão vô cùng kinh hãi, Trình Cung Trình Đại Thiếu này vẫn chưa đích thân động thủ, tuy nói rằng trước kia đã giết Lăng Đạt, Tư Không Hằng, nhưng hai người họ cũng chẳng qua là Siêu Phàm Kỳ Đỉnh Phong mà thôi. Tại sao lúc này thần niệm của hắn lại đáng sợ đến vậy, Trình Gia thật đáng gờm, nếu sớm biết Trình Tiếu Thiên ghê gớm cao thâm như vậy, Trình Đại Thiếu này cũng lợi hại như vậy, cho dù Vạn Kim Huyết Y Lâu của lão bị hủy đi chăng nữa cũng không dám tìm bọn họ báo thù rồi.
- Ta không giết ngươi, chỉ cần ngươi nhận ta làm chủ, ta còn có thể giúp ngươi trở thành Lục Địa Thần Tiên.
- A…..
Lần này tới lượt Huyết Y Lão Tổ ngẩn người, không dám tin mà nhìn Trình Cung, trở thành Lục Địa Thần Tiên, ngươi gạt ai chứ! Ngươi tưởng bản thân mình là ai, ngươi nói để người nào trở thành Lục Địa Thần Tiên là người đó sẽ trở thành Lục Địa Thần Tiên thật ư?
-Bịch!
Trình Cung vừa giơ tay, Linh Lung đã trực tiếp đánh ngất Huyết Y Lão Tổ, tiếp đó hắn nhìn ra Đông Phương Linh Lung đang đứng ở cửa, gật đầu cười với nàng.
Đông Phương cũng rất ư nhẹ nhàng, gần như mọi người căn bản không nhìn ra, nàng dùng động tác cự thanh tao gật đầu chào lại.
- Các ngươi…
Trình Cung đưa mắt quét qua đám ngươi xung quanh.
- Đại Thiếu, chuyện này không thể trách Bàn Tử được, kỳ thật bọn ta đã cùng nhất trí.
Thấy Trình Cung nhìn về phía mọi người, La Anh Hùng đứng lên trước nhất, ưỡng ngực nói:
- Tuy rằng gần đây bọn ta tiến bộ rất nhanh, nhưng sau vụ việc Vọng Xuân Đình còn có chuyện Hoàng đế cùng Vũ Thân Vương điều động đại quân, bọn họ cảm thấy bọn ta còn kém xa lắm. Vừa rồi trước khi Đại Thiếu đến, Đại Bạch và Tiểu Bạch nói nhàm chán vô vị, an nhàn quá, tuy luyện công thăng cấp rất nhanh, nhưng căn bản không có cơ hội giáp đấu, bọn ta cũng cảm thấy như vậy, cho nên cũng muốn đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.