Chương trước
Chương sau

- Đi qua một bên, nhớ tới bộ dạng vừa rồi của ngươi ta rất khó chịu.
Trình Cung một cước đá Bàn Tử qua một bên, hắn ói mửa lúc nãy, làm cho không ít người đều cảm giác trong dạ dày bốc lên, khó chịu.
Đầu hàng, nhận thua, Trình Cung nói rất tự nhiên, hoàn toàn không xem ra gì. Tứ đại hại Vân Ca Thành chưa bao giờ là đại anh hùng, càng không trang anh hùng, chỉ cần có chỗ tốt khẳng định dốc sức liều mạng xông vào, gặp được nguy hiểm cũng tuyệt đối dùng bảo vệ tánh mạng làm chủ, thanh danh đối với bọn họ mà nói chính là chó má. Bởi vậy Trình Cung nói muốn lập tức đầu hàng, Vũ Thân Vương tuyệt không hoài nghi hắn nói.
Lại nghe Trình Cung nhắc tới sự tình vừa rồi của Bàn Tử, Vũ Thân Vương cũng cảm giác trong dạ dày bốc lên thoáng một phát, xem ra Trình Cung không giống là nói giỡn, nghĩ nghĩ một chút thì gật đầu đồng ý bảy cuộc tỷ thí định thắng bại của Trình Cung.
Giờ phút này ngoại trừ lúc ban đầu muốn dạy dỗ Trình Cung thoáng một phát, tiêu giảm lực lượng Trình gia, xả giận cho Ngự Đan Đường, đến bây giờ càng muốn nhìn Huyết Chiến tinh nhuệ nhất của Trình Tiếu Thiên một chút, hơn nữa sự tình đã đến loại tình trạng này, nếu như giờ phút này lùi bước, vậy mình thật sự đã thành chê cười cho cả Vân Ca Thành.
Mặc kệ Trình Cung này giảo hoạt, vô lại thế nào, chiến đấu chém giết là dựa vào bản lĩnh.
- Trình Cung, tiện nghi nên chiếm ngươi cũng đã chiếm, nói như thế nào ngươi cũng là Đại thiếu gia Trình gia, chẳng lẽ thật sự muốn tỷ thí trên đống rác như thế này sao.
Định ra bảy trận thắng bại, Vũ Thân Vương lần nữa nhìn về phía Vọng Xuân Đình bị đám người Trình Cung làm cho không còn hình dáng gì, cau mày nói.
Kỳ thật trong lòng của hắn muốn nói là, con mẹ nó như ổ heo, không nên biến nơi này thành ổ heo, trách không được Trình gia các ngươi đã đến đời thứ ba, quyền thế ngập trời nhưng không được giới quý tộc Đế Đô tiếp nhận như cũ. Liền ngươi như vậy, kia có một chút phong phạm quý tộc sao, chẳng lẽ chính ngươi mẹ nó không có cảm giác khó chịu. Nhất là vừa rồi nhìn thấy Bàn Tử ói ra, Vũ Thân Vương lại càng khó chịu.
- Ở đây tỷ thí thì có sao đâu, ta cảm giác rất tốt, thật thoải mái. Nếu ngươi cảm thấy không thoải mái, ngươi có thể cho người của ngươi thu thập, liên quan gì đến ta, ta còn phải bài binh bố trận. Các huynh đệ, tới nghe bản soái giảng cho các ngươi một ít chiến thuật, hôm nay ta sẽ dạy cho các ngươi một chiến thuật kinh thiên địa, quỷ thần kinh, bách chiến bách thắng, không gì không đánh được.
Trình Cung căn bản không thèm nghía đến Vũ Thân Vương, trực tiếp mang người đi tới gần trướng bồng.
- Đùa nghịch cùng bản vương, sớm muộn gì ngươi sẽ phải hối hận, thanh lý nơi này, những người khác tiến vào lều lớn cùng bản vương.
Lời của Vũ Thân Vương còn chưa dứt, lực lượng của Kim sư huynh mãnh liệt phóng thích, vò rượu, thức ăn dư thừa chung quanh bọn họ nhao nhao bị đánh bay ra ngoài, chiếc lều vải cực lớn xuất hiện. Mặc dù đây không phải cái hành dinh kia của Vũ Thân Vương kia, nhưng so với lều của đám người Trình Cung thì lớn hơn không ít, lập tức mọi người vào trong lều vải.
Sau đó có mấy người từ trong trướng bồng đi ra, toàn bộ đều là Siêu Phàm kỳ có pháp lực cường đại, lăng không nhiếp cầm, chưởng phong bạo phát, đám lộn xộn do bọn người Trình Cung bày ra đã được dọn sạch.
- Đại thiếu, đãi ngộ của chúng ta thật lớn a chúng ta đã ăn, uống, chơi, sau đó có Thân Vương phái người hỗ trợ quét dọn, đây cũng quá có mặt mũi.
Bàn Tử nhô đầu ra nhìn thoáng qua, rất vui vẻ, rất đắc ý nói.
- Khiêm tốn một chút.
Trình Cung nói khiêm tốn, nhưng thanh âm của hắn lại để cho hai mươi mấy vạn người nghe được.
Người ở chung quanh nghe thế đều bị chọc cười, mặc dù biết đây là Trình Cung có ý chọc tức Vũ Thân Vương, nhưng có thể bức Vũ Thân Vương đến trình độ này, ngoại trừ Trình Cung cũng không có người thứ hai, Trình đại thiếu chính là Trình đại thiếu, ngưu ah! !
- Thấy không, các ngươi từng thấy ai khốn nạn hơn hắn chưa, các ngươi nói hắn có nên chết hay không.
Huyết Y Lão Tổ tức giận nhìn mọi người, đồng thời cũng nhìn thoáng qua Vũ Thân Vương, ý kia là nói nếu ngươi sớm cho ta giết hắn có phải tốt hơn rồi không.
- Chết không có gì đáng tiếc, nhưng không thể công khai động thủ, nếu như sau sự tình lần này, ngươi có thể ám sát hắn, cái kia là bản lãnh của ngươi.
Tô Liệt đối với Trình Cung càng là hận đến đầu khớp xương, nhưng hắn rất thông minh, biết rõ đứng ở bên Vũ Thân Vương nói chuyện làm việc.
- Vương gia, sau sự tình lần này vợ chồng chúng ta nguyện ý đánh cuộc cùng Huyết Y Lão Tổ, xem ai có thể giết Trình Cung trước, người thua từ nay về sau liền về người thắng quản.
Kim Sát, Ngân Sát gần đây tự nhận là nhất lưu giới sát thủ, đối với Huyết Y Lão Tổ cùng Vạn Kim Huyết Y Lâu rất là khó chịu, bởi vì lúc ấy Huyết Y Lão Tổ tự phong sát thủ chi tổ, bởi vậy Kim Sát cùng Ngân Sát vừa thấy Huyết Y Lão Tổ liền nhìn hắn khó chịu.
Ngân Sát một mực không lên tiếng hừ lạnh nói:
- Chỉ sợ có chút người tham sống sợ chết không có can đảm này.
- Hai quái vật các ngươi thật coi lão tổ sợ các ngươi sao, thời điểm lão tổ tung hoành thiên hạ, các ngươi vẫn còn ở trong bụng mẹ, thời điểm lão tổ bế quan các ngươi xông ra lấy chút danh tiếng, cũng dám tìm lão tổ gây phiền toái lần nữa. Đánh cuộc thì đánh cuộc.
Huyết Y Lão Tổ cũng nổi giận, hắn đường đường Huyết Y Lão Tổ, chưa khi nào bị qua vũ nhục như vậy. Hơn nữa Kim Sát, Ngân Sát tìm phiền toái lần nữa ,Vũ Thân Vương làm như không thấy, thái độ đã rất rõ ràng, hôm nay rốt cục Huyết Y Lão Tổ cũng nóng nảy.
- Các ngươi náo đủ chưa, các ngươi nguyện ý đánh cuộc chuyện riêng của các ngươi, hôm nay bản vương muốn cái gì các ngươi rất rõ ràng, nếu như bởi vì các ngươi nội chiến ảnh hưởng tới sự tình bản vương, đừng trách bản vương vô tình.
Vũ Thân Vương nói xong, ánh mắt lạnh lùng đảo qua, Huyết Y Lão Tổ cùng Kim Sát, Ngân Sát đều cúi đầu không dám nói nhiều.
- Hừ.
Vũ Thân Vương hừ lạnh một tiếng, ánh mắt nhìn đội thân vệ của mình, lần này không được vận dụng Siêu Phàm kỳ, ánh mắt của hắn đả qua, sau đó tập trung vào một người.
Người này là Kiều Mục, chỉ là một tiểu đội trưởng bên trong đội thân vệ, nhưng hắn ở hải ngoại đạt được kỳ ngộ, phục dụng qua nội đan Yêu Sa, lực lớn vô cùng. Mặc dù chỉ là Phạt Mạch kỳ đỉnh phong, lại có được ba Tượng lực, có thể so với Siêu Phàm kỳ bình thường, làm người cũng rất cơ cảnh. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnY thegioitruyen.com
- Kiều Mục, lần này đội trưởng, đội phó của các ngươi cũng không thể lên sân khấu, hiện tại ta lệnh cho ngươi làm đội trưởng, trực tiếp nghe ta chỉ huy.
- Vâng, nguyện chết vì Vương gia.
Có thể trở thành thân vệ của Vũ Thân Vương, lực lượng là một mặt, trọng yếu hơn là trung tâm, những người này là tuyệt đối tử trung.
- Dưới núi Vọng Xuân Đình rất rộng lớn, nhưng nơi này không có khu rừng rậm rạp, càng không có địa hình quá phức tạp, lực lượng hai bên cũng đều quy định không thể trên Phạt Mạch kỳ, so chính là công kích của các ngươi, chiến đấu, cùng điều chỉnh trong phạm vi nhỏ. Đều là đội ngũ Phạt Mạch kỳ, như thế sẽ như đội ngũ bình thường, phối hợp tốt, phản ứng nhanh sẽ chiếm ưu thế. Trong tay Trình Cung cũng có Huyết Chiến, nhưng này đều là Huyết Chiến hậu kỳ, ta vừa rồi xem lực lượng đám người này, đều là Phạt Mạch kỳ đỉnh phong, hiển nhiên là Huyết Chiến tinh nhuệ nhất của Trình Tiếu Thiên, bởi vậy các ngươi phải cẩn thận, cho dù không có bất kỳ người nào chỉ huy, nhưng đội ngũ như vậy cũng rất đáng sợ.
Vũ Thân Vương nói xong, trong tay đã có hơn mười lọ đan dược, trực tiếp ném cho Kiều Mục.
- Nơi này có Cuồng Bạo Đan, cùng Liệu Thương Đan Địa cấp hạ phẩm, Cuồng Bạo Đan là đan dược có thể lập tức để cho lực lượng tăng gấp đôi, thời khắc mấu chốt các ngươi phục dụng xuống dưới. Dưới tình huống lực lượng các ngươi tăng vọt, bọn hắn có tinh nhuệ cũng vô dụng, giống như là binh lính bình thường, cho dù có một nghìn người, một vạn người, cũng không có thể đối phó được một gã Thoát Tục kỳ. Về phần Liệu Thương Đan Địa cấp hạ phẩm, ngươi cũng phân phát, như vậy người bị thương có thể nhanh chóng khôi phục sức chiến đấu, đã có hai thứ này, cho dù Trình Tiếu Thiên tự mình đến chỉ huy Huyết Chiến, ta cũng để cho hắn thất bại thảm hại.
Cuồng Bạo Đan có tổn thương nhất định đối với thân thể, làm cho sau này người ta tu luyện vĩnh viễn khó có thể đạt tới đỉnh cao, nhưng những chuyện này Vũ Thân Vương cũng không thèm để ý, cái hắn muốn là một thắng lợi xinh đẹp.
Huyết Y Lão Tổ, Tô Liệt nghe xong hai mắt cũng đều tỏa sáng, vẫn còn có loại đan dược này. Lần này Vương gia thật sự bỏ tiền vốn, hơn sáu mươi khối Cuồng Bạo Đan, Liệu Thương Đan Địa cấp hạ phẩm, có loại đan dược này, ở trong chiến đấu đồng cấp có thể buông tay buông chân chém giết, chỉ cần ăn vào một viên đan dược sẽ không thành vấn đề.
Giờ phút này bọn hắn đã có thể dự đoán được thần sắc của Trình Cung, nhất định sẽ rất đặc sắc, trong đồng cấp có loại đan dược này, tuyệt đối là quét ngang, hơn nữa bên mình sẽ không có thương vong quá lớn.
Dưới tình huống không để cho Siêu Phàm kỳ xuất hiện, thủ hạ tinh nhuệ của Vương gia phục dụng Cuồng Bạo Đan này, vậy thì sáu mươi tên đều đến gần vô hạn Siêu Phàm kỳ. Như Kiều Mục phục dụng Cuồng Bạo Đan, so với Siêu Phàm kỳ tầng thứ hai bình thường cũng không kém bao nhiêu.
Cái này có thể cho Trình Cung đẹp mắt, hành hạ giết hắn, sướng chết hắn.
Giờ phút này tất cả mọi người cảm giác vô cùng thống khoái, thoải mái, mịa nó, mới vừa rồi bị Trình Cung kia làm tức giận bị đè nén, hiện tại vừa nghĩ tới một hồi Trình Cung muốn khóc không ra nước mắt, bọn hắn liền vui vẻ.
- Lề mề, lầm bà lầm bầm cái gì vậy, có phải không dám ra ứng chiến hay không, người của ta đã chờ rất lâu rồi. Không dám ứng chiến liền nói một tiếng, con người của ta vẫn rất dễ nói chuyện, ngươi bồi thường ta ba ngàn vạn lượng hoàng kim ta cũng sẽ không nói gì.
Nhưng vào lúc này, bên ngoài vang lên thanh âm Trình Cung.
Giờ phút này mọi người của Vũ Thân Vương bên này vừa nghe đến thanh âm Trình Cung, cũng cảm giác được nổi trận lôi đình, trong lòng có ngọn lửa vô danh bay lên. Mặc dù Kim Sát cùng Ngân Sát một mực xem Huyết Y Lão Tổ không vừa mắt, cùng những người khác xa lánh hắn, nhưng bọn hắn đều có một loại đồng cảm, thật muốn đi lên lập tức đánh chết người này.
Cái lều vải này có trận pháp cách âm, thanh âm bên trong bên ngoài nghe không được, nhưng thanh âm bên ngoài lại có thể rõ ràng truyền vào trong.
- Kiều Mục, ngươi mang người lập tức xuống dưới, cụ thể ứng biến tùy thời nghe mệnh lệnh bản vương.
- Vâng.
- Các ngươi theo bản vương đi lược trận, bản vương rất muốn nhìn biểu lộ đặc sắc kia một chút.
Vũ Thân Vương nói xong, mang người cất bước đi ra ngoài, mọi người phía sau cũng đều lộ ra thần sắc chờ mong, hưng phấn.
Toà núi nhỏ Vọng Xuân Đình cũng không cao, cũng không gấp khúc, cho dù không có đường, trực tiếp phóng ngựa chạy xuống dưới cũng không có vấn đề. Đám người Kiều Mục từ trong lều vải đi ra, trực tiếp phóng ngựa một đường chạy xuống dưới, mà thủ hạ của Trình Cung đã chờ ở dưới.
- Vương gia, có hứng thú đánh bạc một ván hay không?
Trình Cung đã ngồi trên ghế, từ nơi này có thể thấy rõ ràng phía dưới. Đương nhiên, người bình thường chỉ có thể nhìn thấy mấy chấm đen, nhưng Trình Cung lại có thể rõ ràng chứng kiến, huống chi còn có thần niệm có thể lưu ý đến hết thảy.
- Ai ôi!!!, ngươi xem đầu óc ta này.
Trình Cung nói xong, không đợi Vũ Thân Vương đáp lời đã vỗ cái trán mình nhè nhẹ:
- Quên Vương gia vừa mới thua gần bốn mươi ngàn vạn, ngay cả Ngự Đan Đường cũng bị Đan Thần Phủ ta sát nhập, thôn tính, sợ rằng hiện tại không dư dả a, nếu là như vậy mà nói, quên đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.