Bỗng một tiếng kêu "Ọt~~~ọt~~~" An Hạ nhanh chóng lấy tay che bụng tai tai hắn đỏ ửng lên. "Đói rồi sao, cho đệ này" Vĩnh An lấy từ trong ngực ra một túi gói giấy dầu có hai chiếc bánh mẫu đơn nhỏ, nàng một tay cầm bánh đưa cho hắn, một tay cầm chiếc bánh còn lại đưa lên miệng khuôn mặt nhỏ thỏa mãn khi có món ăn ngon. An Hạ cảm động nước mắt rưng rưng ào ạt rơi xuống "Tỷ tỷ, người thật tốt". "Khóc gì chứ, xấu chết đi được" Vĩnh An lấy tay lau nước mắt cho hắn, đôi mắt hiện lên ý cười "Về thôi".
Nhìn dáng người tiểu cô nương đi trong ánh nắng chiều tà hắn thầm nghĩ "Hắn có nhà rồi, hắn có gia đình, hắn có người ở bên, hắn không còn là miêu miêu cẩu cẩu lưu lạc ngoài đường xó chợ nữa". Nghĩ rồi hắn chạy theo bắt lấy bóng dáng nhỏ, cầm lấy tay nàng "Tỷ tỷ, đợi ta với".
"Ma ma người xem ta đưa ai về nè" Vĩnh An hào hứng khoe đẩy hắn đến trước mặt Hiền ma ma gương mặt hớn hở. Hiền ma ma nhìn nam hài tử trước mặt đầy kinh ngạc "Tiểu thư ai vậy?" "Đệ đệ của ta đó, ta mới thu lưu đệ ấy" Vĩnh An trả lời. Hiền ma ma đôi mày nhíu lại nghiêm khắc hỏi "Ngươi tên là gì?" "Ta tên Vĩnh An Hạ, tỷ tỷ vừa mới đạt cho ta đó" An Hạ đôi mắt cười nhìn về phía nàng. Hiền ma ma quay đi "Ngươi theo ta qua đây". Vĩnh An nhìn hai người một già một nhỏ thì thầm to nhỏ bĩu môi.
Một khắc sau An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-than-vao-troi-cao-van-vat-om-lay-nguoi-vinh-vien/2798726/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.