Lãnh Tĩnh mang Phi Nhi đi vào bố phòng, Phi Nhi cẩn thận chọn lựa hai bộ quần áo sẫm màu, trong ấn tượng của nàng,phụ vương mặc màu tối so với mặc màu sáng uy vũ hơn nhiều, huống chi hiện tại thời tiết hơi lạnh, không thích hợp mặc quần áo sáng màu.
Lãnh Tĩnh ngồi ở trên ghế, liếm kẹo hồ lô Phi Nhi đưa cho hắn, tầm mắt theo thiên hạ kiều nhỏ di động, khuôn mặt tuấn tú không còn là thiên chân, mà là lạnh lùng.
Nếu đó là một trò chơi, hắn liền cướp Phi Nhi từ trong thâm tình của Minh Vương. Hắn cho tới bây giờ là người không cần tình yêu, cũng không xứng có được tình yêu.
Nếu nàng làm cho chính mình quá mức quan tâm, hắn hẳn là nên hoài nghi chính mình đối nàng châm khởi hứng thú? Cũng bởi vì Minh Vương đã cứu hắn, bất giác đối với nàng nhân từ.
Không! Không phải, đối nữ nhân tuyệt đối không thể nhân từ!!
Bên này, Phi Nhi cầm lấy ba bộ quần áo, trong lòng cảm thấy thích, nhưng lại cảm giác bộ quần áo này không thực vừa người với phụ vương. Chủ quán thoáng nhìn bộ dáng do dự của nàng, mỉm cười nhắc nhở nói:
“Cô nương, không bằng cho phu quân của cô nương đến thử xem đi.”
Nàng liếc nhìn Lãnh Tĩnh đang dại ra mắt một cái, bộ dáng anh tuấn, nhưng lại là tiểu hài tử cầm kẹo hồ lô, liền trực tiếp làm cho người ta nghĩ đến hắn là tên si nhi, thật đúng là lãng phí thân ảnh thon dài cùng gương mặt anh tuấn kia.
Phi Nhi nhìn Lãnh Tĩnh vừa vặn hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-sinh-vuong-phi/1618353/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.