“Đa Duy, ta đã hoàn thành lễ trưởng thành, hiện tại là người lớn rồi.”
“Ân.”
“Đa Duy, Đạt Mộc Tề hứa sẽ tặng cho ta Tiểu Mã.”
“Ân.”
“Đa Duy, đây là cái yếm mà Yên Chi tỷ tặng cho ta.”
“…… Ân.”
“Đa Duy, ta có thể lập gia đình rồi đúng không?”
“Không được!”
“……”
Một câu mãnh rống, Phi Nhi sợ tới mức cả người run lên, đáng thương hề hề nhìn chăm chú vào Diêm Vô Xá.
Bên cạnh đột nhiên im lặng, Diêm Vô Xá nhíu mày, kéo kéo tay Phi Nhi:
“Đa Duy muốn Phi Nhi ở bên cạnh, bà nội cũng muốn như vậy.”
“Bà nội mới không muốn đâu.”
Phi Nhi chu chu cái miệng nhỏ nhắn,“Bà nội muốn Phi Nhi gả cho……”
“Gả cho ai?”
“…… Quên.”
“Không được ta cho phép, con không được gả cho ai hết!”
Phi Nhi thỏa hiệp gật gật đầu, giữ chặt cánh tay Diêm Vô Xá, nhẹ giọng nói: “Được rồi, không ai lấy thì gả cho Đa Duy.”
“Hảo!”
“……”
Hai người ở phía sau tảng đá lớn hàn huyên một hồi, Phi Nhi mới biết được bọn họ là dựa theo manh mối Yên Chi tỷ để lại tìm đến, chả trách so với người của Viễn Không sơn trang còn nhanh hơn.
“Con đã thông tri cho người của Viễn Không sơn trang?”
Diêm Vô Xá nhíu mày, nhìn Phi Nhi.
“Ân, Đạt Mỗ Tộc bị rất nhiều bộ tộc khác dòm ngó, uy hiếp Đạt Y Đồ, có người muốn tham gia tuyển phi, có người lại muốn tiền tài. Người khắp thảo nguyên đang muốn tranh nhau chia cắt Đạt Mỗ Tộc, hay muốn cùng Đạt Mỗ Tộc kết thân, nhưng thủ pháp rất cực đoan, phi thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-sinh-vuong-phi/1618317/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.