Vương thẩm vào trong nhà, nghe hai mẹ con một già một trẻ đôi co liền hiểu nội tình là Vương Ngưng không muốn bán con gái đi.
Vì thế nhanh nhảu cười nói :” A, đây là nhị nha đầu sao ? thật là xinh xắn, bảo sao Lý lão bản nhất quyết đòi cưới cho bằng được.
Đúng rồi, nghe nói Tam nhi nhà ngươi bị bệnh, lão nương ta có chút tiền cho nó khám bệnh, ta đem nhị nha đầu đi, nhất định sẽ chăm sóc tốt cho nó.”Vương thẩm rất khéo miệng.
Thứ nhất để dỗ Vương Ngưng rằng tuy gả nhị nha đầu cho Lý lão bản tuy là vợ bé nhưng sẽ không bị chịu uỷ khuất.
Thứ hai là nhắc nhở nàng trong nhà đang có nhi tử bị bệnh, tiền thì Trịnh thái thái giữ hết, nếu nàng không đồng ý để nhị nha đầu đi theo Vương thẩm thì sẽ không có tiền chữa bệnh cho con trai.
Muốn con trai khỏi bệnh hay nha đầu ngốc này thì tự mình cân nhắc đi a…Quả nhiên Vương Ngưng khi vừa nghe thấy lời này liền cắn chặt môi dưới không nói, biết mua bán nhân khẩu là không được nhưng chuyện này trong thôn vẫn xảy ra như cơm bữa hay sao.
Huống chi người bán lại là Trịnh thái thái, bà bán cháu há có thể kiện hay sao?Nhược Thuỷ thấy Vương Ngưng khó xử liền đứng ra nói với Vương thẩm :” Sợ là Vương thẩm không có thời gian dẫn ta đi đâu, ta thấy Ấn đường Vương thẩm hắc khí vờn quanh, sợ là không bao lâu có người tìm đến hỏi tội, Vương đại nương thời gian này tự lo cho bản thân mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-quoc-thieu-nu-phong-thuy-su/4417769/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.