<!---->Hang ổ của gấu nâu, ngay tận cùng bên trong sơn cốc, là một Noãn Phong Động.
Bắc Thần mới vừa tiến vào Noãn Phong Động, còn có gió mát phơ phất quất vào mặt, làm cho cả người thư thái.
- Bắc Thần sư huynh, Noãn Phong Động này thập phần đặc biệt, còn có linh lực hỗn loạn nồng đậm. Bên trong hang ổ gấu nâu khẳng định có bảo bối, nói không chừng có một linh mạch phẩm chất không tồi, để đệ cẩn thận xem xét thử!
Triệu Phi Kính có năng lực cảm giác thập phần mẫn cảm với linh lực, hắn cơ bản có thể khẳng định, gió mát trong động này khẳng định có một nơi linh nguyên, có lẽ là một linh mạch có phẩm chất không tồi.
Bắc Thần tức giận nhìn hắn một cái:
- Ngươi cho là thêm hai ta, có thể như một trưởng lão cảnh giới Đạo Tiên sao. Trong Cực Đạo Cung này cũng không biết linh mạch lớn hình thành được bao nhiêu, nhiều năm như vậy, không ai mang đi được dù chỉ là linh mạch bé nhỏ. Chỉ bằng hai đệ tử Hóa Huyết hậu kỳ như chúng ta, làm sao có thể mang ra đồ vật chân chính tốt này nọ ở phương diện này chứ!
- Sư huynh, đây là huynh không đúng, linh mạch không mang đi được. Vậy bảo bối nuôi dưỡng bên trong linh mạch chúng ta có thể mang đi mà. Nhìn theo tư thế gió mát trong động này, ít nhất cũng là linh mạch cỡ trung, còn không biết nuôi dưỡng bao nhiêu thứ tốt đâu!
- Mập mạp đầu ngươi bị lư đá sao, ngươi cho là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-phu-chi-ton/3176803/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.