Đồng Dã nói. “Có một câu tôi không biết có nên nói hay không.”
Vinh Hạ Sinh ngước mắt nhìn hắn. “Cậu nói đi.”
Ngồi trong quán cá nướng, Đồng Dã nghiêng mình về phía trước tới gần Vinh Hạ Sinh, hạ giọng nói. “Bữa này không tính, để ngày mai tôi đưa anh đến nơi khác ăn bù nhé.”
Vinh Hạ Sinh khó hiểu. “Tại sao?”
Khuôn mặt Đồng Dã lộ vẻ khó xử, vừa muốn nói thì bồi bàn đã bước tới.
Hắn nhìn người bồi bàn, sau đó lại nháy mắt với Vinh Hạ Sinh, cầm lấy điện thoại nhắn cho đối phương một tin trên WeChat.
Đây là tin nhắn đầu tiên của hai người sau khi kết bạn WeChat với nhau.
Giao diện tin nhắn vẫn trống đột nhiên xuất hiện một tin nhắn.
Đồng đại gia nhà ngươi: Quán này khó ăn quá!!!
Vinh Hạ Sinh nhìn thoáng qua WeChat rồi cười, anh vốn không định trả lời, nhưng vừa ngẩng đầu lên nhìn thấy ánh mắt của Đồng Dã bèn nhắn trả lời đối phương.
.: Tôi thấy vẫn ăn được mà.
Bồi bàn đi rồi, Đồng Dã lập tức quẹt miệng nói. “Thế này mà được á? Tiêu chuẩn của anh thấp quá rồi!”
“Có ăn là được.” Vinh Hạ Sinh nói. “Hồi mới chuyển đến quanh đây chẳng có gì cả, muốn mua đồ ăn cũng phải đi thật xa mới mua được.”
“Bái phục, tại hạ xin thua.” Đồng Dã cầm đũa gắp một miếng cá nướng cải trắng. “Ngày mai đi, ngày mai tôi dẫn anh ăn ở chỗ khác, tôi nhất định phải cho anh biết thế nào là cá nướng được người ta trầm trồ khen nức nở.”
Vinh Hạ Sinh nhẹ nhàng gẩy đồ ăn trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-ong-doc-than-nam-mo-giua-ban-ngay/159322/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.