Edit: Cá chết
***
"Ba!"
Một thanh hắc kiếm bị vứt trước mặt Hess, trên mặt gã không mang cái khẩu trang da kia, nửa mặt thanh tú tuấn mỹ, nửa mặt vặn vẹo một vết sẹo xấu xí. Hess lạnh lùng nhìn Lộc Minh Trạch đứng trước mặt gã, kỳ thực chỉ có con mắt không bị mù mới có thể nhìn thấy mặt hắn.
Lộc Minh Trạch dùng sức thổi phần tóc mái che khuất hơn nửa mắt của mình, tóc mái mềm mại xõa ngang trán bị tán đi, hắn dùng ngón cái chỉa vào mình: "Đánh bại tao đi."
Hees cười lạnh một tiếng, không thèm liếc thanh kiếm trên đất lấy một lần, chỉ nhìn chằm chằm Lộc Minh Trạch hỏi: "Tại sao không giết ta."
Lộc Minh Trạch nhíu mày: "Nói thật, tao lười giết mày, nói chung kẻ vô dụng như mày, so ra cũng không khác người chết là bao, không cần tao động tay."
Vết thương trên người Hess kỳ thực còn chưa ổn, nội tạng của gã tuy rằng đang lành lại, nhưng thật ra còn chưa cứng cáp, vào lúc này đao thật súng thật đánh nhau với Lộc Minh Trạch nhất định là không thể. Thế nhưng Hess lại bị kích thích, gã cũng không phải phần tử hiếu chiến, nhưng Snow kiếm...trong lòng gã lại tồn tại như một cơn ác mộng.
Là thần thánh, là nỗi căm hận của gã.
Ánh mắt Hess trở nên hung ác, gã từng bước từng bước tới gần thanh hắc kiếm.
Snow kiếm, Lộc Minh Trạch không phải Snow kiếm, nhưng gã thua trong tay Lộc Minh Trạch, cũng như bại bởi thần tượng gã luôn nhớ nhung. Hess không muốn nhớ nhung bất cứ người nào, là đối phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-ong-dich-thuc-khong-gia-gay/1663937/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.