*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
————————————
Nước còn nóng vãi đầy mặt đất, cái cốc sứ cũng không thoát khỏi số phận, rơi xuống đất lập tức vỡ tan.
Auston ngẩn người, nói: "Để tôi giới thiệu với cậu một chút, vị này..."
"A."
Lộc Minh Trạch hoàn toàn không để ý tới Auston, khẽ giật mình cúi đầu vì nước nóng làm ướt ống quần, khóe môi nhếch lên nụ cười lạnh. Hắn vốn không phải người nóng tính, giờ lại uống rượu, cơn giận trong lòng liền mượn rượu khơi ra.
Hắn lướt qua Auston đi tới bên giường, xốc chăn lên, giữa giường là một thiếu niên dáng người tinh tế đang nằm co ro. Lộc Minh Trạch không hề khách khí, cúi người xuống kéo ra giường hung hăng giũ một cái, người trên giường "Oành" một tiếng bị hất thẳng xuống đất.
Lời Auston chưa kịp nói đã nuốt xuống, im lặng đứng một bên. Lộc Minh Trạch cũng mặc kệ y, tiện tay cuộn cả đệm giường lẫn chăn lại rồi lấy tư thế quăng bóng từ trong cửa sổ ném ra.
"Rầm!"
Cửa kính bị đập vỡ.
Thế nhưng hắn vẫn không hài lòng, vẫn rê rê giường, như hận không thể ném luôn cái cả giường ra cửa sổ.
Khi những việc này diễn ra Auston chỉ thờ ơ không mảy may động lòng nhìn, một câu cũng không nói, mãi đến tận Lộc Minh Trạch làm ầm ĩ mệt mỏi, đặt mông ngồi lên ghế, y mới đi tới bên cửa sổ, đóng lại, nói: "Nguôi giận chưa?"
Lộc Minh Trạch nhếch mép cười, ngoài miệng sắc bén như dao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-ong-dich-thuc-khong-gia-gay/1663909/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.