———————————— 
Có lẽ là do thói quen, Alpha lúc nói chuyện luôn thích dùng tông trầm, đó là một phương pháp khiến dây thanh quản không ma sát quá mạnh, tạo cảm giác bí ẩn, mang theo chút uy nghiêm, y có thói quen dùng giọng điệu ra lệnh, cho dù xin lỗi, cũng khiến người ta không cách nào từ chối được. 
Như thể thứ phát ra từ miệng y không phải là âm điệu, mà là hormone vậy. 
Em là của tôi, mãi mãi. 
Mùi hương lạnh lùng, âm trầm... Như sông dài chưa kết băng dưới ánh trăng ngày đông, nước sông lạnh lẽo bao bọc lấy hắn, chặt chẽ ôm hắn, mặt sông dẫu tĩnh lặng, nhưng đáy sông lại sóng ngầm cuồn cuộn, một khi cuốn lấy ta, thì khó mà tránh thoát, khư khư quấn lấy hắn trầm luân trong bóng đêm... 
Vừa tao nhã vừa nguy hiểm. 
Con ngươi phản chiếu khuôn mặt đối phương của Lộc Minh Trạch bỗng co rút, những ký ức cố quên đi như thuỷ triều ùa về, đầu tiên đoạt đi khả năng suy nghĩ của hắn, rồi đến khả năng hành động -- thiên tính thần phục của omega với alpha hóa ra là cảm giác này sao, chỉ là trải nghiệm ảo, lại khó mà quên được... 
Lộc Minh Trạch cả người cứng ngắc, hắn theo bản năng định che vùng sau gáy của mình, lại không tài nào nhúc nhích nổi. Nhưng nghĩ lại, mẹ nó bị ngu sao, gáy của hắn làm gì có tuyến sinh dục! 
Lộc Minh Trạch cho rằng cái "pỏn" 3D kia sẽ không để lại bóng ma lớn trong hắn, chân thật mấy cũng là giả lập, không ngờ... Sẽ ảnh hưởng đến mức này. Hắn không cách 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-ong-dich-thuc-khong-gia-gay/1663904/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.