Đối với hành vi anh anh em em ở nơi công cộng không xem ai ra gì, trước kia Đường Lạc rất khinh bỉ. Là một kẻ độc thân gần hai mươi năm, nhìn thấy người khác tình cảm sâu đậm, cậu thầm mắng tổn hại thuần phong mỹ tục đồng thời cũng từng lén lút ghen tị. Tiếc rằng mỗi khi cậu tự tưởng tượng mình và người trong lòng cũng có thể ngọt ngào dính vào nhau như vậy, lại cảm thấy hơi không được tự nhiên.
Đường Lạc không phải kiểu người kiêu căng mình có thể hoàn hoàn xem nhẹ ánh mắt của người xung quanh. Hai tên con trai ôm ôm ấp ấp trước mặt mọi người, nghĩ thôi đã cảm thấy mặt nóng cháy.
Đây cũng là lý do tại sao khi Hạ Kính Sinh đưa ra yêu cầu biến thái như thế, cậu đã nhanh chóng đồng ý.
Bây giờ, cậu đứng trong toa hành khách của tàu điện ngầm, được Hạ Kính Sinh ôm lấy ở trong góc, còn có thể chủ động lại gần hôn anh một cái. Người ngoài nhìn thấy, nhiều lắm là cảm thấy cặp đôi nhỏ này rất quên mình, không nhìn điều sai sẽ không nhìn nhiều.
Trên môi Hạ Kính Sinh dính son môi trông khá đẹp. Đường Lạc vô cùng mê muội, mỗi lần chờ anh dùng mu bàn tay lau sạch miệng sẽ ôm lấy mặt anh hôn bổ sung một cái. Sau khi lặp đi lặp lại mấy lần, thì hết rồi.
Hạ Kính Sinh dở khóc dở cười lấy son môi trong túi ra, trong toa hành khách lắc lưu, nâng cằm của cậu lên cẩn thận bôi lại cho Đường Lạc.
“Em thật là, bình thường nói chuyện không suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-ong-dich-thuc-co-gan-mac-vay/1185521/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.