Hạ Nam Chi xách chiếc rương cổ chậm chạp không nhúc nhích.
Tạ Thầm Ngạn đứng ở vị trí cửa ra vào, có lẽ là thấy cô đứng như bị phạt, anh dừng lại nửa giây, sau đó thong thả xoay người đi vào trong phòng, thuận miệng nói: “Trong nhà có ma à?”
Giọng nói của anh vẫn lạnh lùng thờ ơ như trước, Hạ Nam Chi lại nghe ra thâm ý trong đó.
Ý tứ rõ ràng, nội hàm là cô không dám đi vào.
Đùa gì chứ.
Đây là địa bàn của cô, có gì mà cô không dám.
Hạ Nam Chi giương mắt, vừa vặn đụng vào lồng ngực trần gợi cảm của người đàn ông, con ngươi đen nhánh khẽ run rẩy, ép buộc bản thân bình tĩnh rồi đi thẳng vào cửa.
Còn giả vờ phô trương thanh thế liếc anh một cái: “Có ma cũng không dọa được tôi, ngược lại là bị một người đàn ông đột nhiên xuất hiện ở trong nhà người khác tắm rửa hù dọa.”
Nói xong, giống như thành công hòa nhau một ván, cô bày ra dáng vẻ chủ nhân, ngón tay mảnh khảnh nhấc rương vào nhà.
Trong nhà người khác?
Đồng tử của Tạ Thầm Ngạn hơi co lại.
Hạ Nam Chi đi lướt qua vai anh.
Khoảnh khắc khoảng cách được rút ngắn, trong không khí đột nhiên có một mùi hương lạnh lướt qua, như ẩn như hiện, giống như luồng gió lạnh rót vào cái nắng chói chang ngày hè, lạnh thấu xương nhưng lại thông thoáng.
Hạ Nam Chi vô thức nghĩ, anh vẫn chưa thay đổi sao?
Mùi hương này không phải đã ngừng sản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-lua/2740697/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.