Đầu ngón tay Hạ Nam Chi dừng lại một giây, nghĩ thầm chẳng lẽ chủ nhà đã tìm người đến sửa đèn điều khiển âm thanh trên hành lang rồi sao?
Sự hoang mang này không qua đêm trong đầu cô, ngày hôm sau Đàm Tụng nói vừa nhận công việc cho cô, chỉ là xa xôi một chút, phải ngồi xe lửa da xanh ba ngày ba đêm mới có thể đến nơi.
Hạ Nam Chi trước nay luôn làm theo sắp xếp của quản lý nhà mình.
Cô cũng không oán giận, cảm thấy cuộc sống quay phim kham khổ một chút cũng rất thú vị.
Hai cái vali màu đen siêu lớn nhét đầy, đợi đến khi lên xe lửa, Đàm Tụng trợn mắt há hốc mồm nhìn cô lấy ra hai chiếc chăn tơ tằm, anh ấy mới nhất thời tự kiểm điểm mình, để lại hai hàng nước mắt: “Xin lỗi em, anh không nên tiết kiệm kinh phí mua ghế cứng cho em…”
“Không sao.” Hạ Nam Chi đưa chiếc chăn màu lam cho anh ấy, khuôn mặt xinh đẹp hiện lên ý cười dịu dàng: “Trong xe náo nhiệt biết bao.”
So với cô bên này, hàng ghế cứng cách một cánh cửa như hai thế giới tách biệt.
Các thư ký tinh anh mặc âu phục giày da đi theo cũng không hiểu vì sao ông chủ nhà mình muốn tới thể nghiệm xe lửa da xanh, nhưng cũng chỉ có thể cầm tài liệu và laptop xách tay theo sau.
Tạ Thầm Ngạn ngồi ở chính giữa, âu phục màu xám lạnh khiến anh càng giống như tượng đá được tạo hóa tỉ mỉ điêu khắc, ở nơi có hơi thở khói lửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-lua/2740689/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.