Lưu Hạo Bình cười ngại ngùng kéo thằng nhóc thối lui ra, nhỏ giọng dặn dò: “Chị ấy ngủ rồi, con đừng quấy.”
Lam Vũ Hàn bình tĩnh mở miệng: “Hai người ra bên ngoài trước.”
Hắn lau đi giọt nước chảy xuống hõm cổ, đôi tay mân mê cái ly trong tay sau đó hạ quyết tâm, giữ nước trong miệng rồi truyền qua cho cô.
Mừng là Cao Tử Hạ chịu nuốt xuống, trái tim đập loạn ở nơi ngực trái một lúc lâu. Lam Vũ Hàn đặt ly nước lên đầu giường, ánh mắt không dám nhìn đến chỗ cô.
Hắn muốn quay về phòng gọi Thạch Lý lên chăm sóc, chỉ sợ bản thân không chu đáo khiến cô phát sốt trong đêm.
Thạch Lý đứng bên ngoài nghe dặn dò của bác sĩ Lưu về cách thức làm cho chỗ bị trật giảm sưng đau, cả chế độ ăn uống sau.
Sau khi tiễn bác sĩ Lưu về thì vội vàng lên kiểm tra tình hình, cánh cửa mở hí ra cảnh tượng Lam Vũ Hàn nằm ở sát mép giường, bên cạnh là Cao Tử Hạ nắm chặt tay không buông đặt ở trước bụng mình.
Hiếm khi thấy bọn họ hòa thuận, Thạch Lý không dám làm phiền, bà ta xuống nấu bữa tối. Một người lưu lạc ở phương trời nào, nhất định không có gì bỏ bụng, một người vì lo lắng mà không thể dùng bữa.
Cao Tử Hạ tỉnh dậy sau giấc ngủ, đèn sáng khiến mắt chưa kịp thích ứng, tay không bị thương vừa nhấc lên đã tặng kèm theo một cánh tay người khác.
Cô giật thót, bật dậy ngay lập tức, sau khi nhận ra đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-lua-thieu-than/2802624/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.