Cô đủ tỉnh táo để biết giữa bọn họ xảy ra chuyện gì đó, Lam Vũ Hàn muốn lấy cô ra làm tấm bia đỡ đạn mà trong bản hợp đồng từng ký có nhắc qua điều khoản, phải thể hiện tình cảm trước người khác.
Cô nghĩ Lam Gia là bắt buộc, người ngoài thì tùy lúc phối hợp diễn.
Sự ân cần, nhẹ nhàng quan tâm kia, Cao Tử Hạ đều quy chúng về bản hợp đồng giữa cả hai.
Cô thật ra từ lúc giới thiệu đã phát hiện đối phương là người đứng đằng sau vụ rượt đuổi kia rồi, hiểu ra một số chuyện vì sao bản thân khơi khơi lại dính vào rắc rối. Bị đám người truy đuổi như chạy nợ, còn suýt phải ăn trận đòn từ trên trời rơi xuống.
Ánh mắt Cao Tử Hạ dừng ở một nơi, Lam Vũ Hàn biết đối phương đang mất tập trung suy nghĩ về chuyện khác.
Hắn vờ ho vài cái rồi hỏi: “Sầu riêng ngon không?”
“Cơm dày hạt mỏng, ngon lắm!” Cao Tử Hạ trưng ra nụ cười thỏa mãn “Nếu như mỗi tuần đều được ăn thì tốt quá rồi”
Hắn cười nhẹ rồi nói: “Ăn thứ đó nóng trong người, mỗi tháng hai lần.”
Cao Tử Hạ thắc mắc hỏi: “Chủ vườn đó là ai? Tôi qua làm thân, sau này xem người ta có giảm giá một chút không.”
“Em đừng nên biết thì hơn.” Lam Vũ Hàn bình tĩnh đáp lời.
“Anh nghĩ tôi ngốc thật à? Đoán không ra đó là anh chắc.” Cô nở nụ cười nham hiểm “Ông chủ sau này có giận nhau cũng đừng quên lời hứa một tháng hai lần.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-lua-thieu-than/2802614/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.