Trại trẻ mồ côi...
- "Khi không cô lại bảo tôi lái xe đến đây làm gì?"
Lãnh Bá Siêu chau mày thắc mắc. Trái ngược với biểu cảm của anh, người bên cạnh lúc này lại vô cùng rạng rỡ, nở nụ cười nói:
- "Tôi đưa anh đến đây để học làm người?"
- "Ý cô bảo tôi trước nay là thú sao? Diệp Linh Lang, cô nên nhớ tôi vốn là tổng giám đốc của một tập đoàn lớn có tiếng đấy nhé."
- "Anh tức giận à. Khi nãy anh đã nói những gì? Ngày hôm nay anh sẽ là trợ lí thân cận, làm theo những gì tôi nói."
Ngưng một lúc, Vệ Ngữ Đồng nói tiếp:
- "Hay là anh vừa là người làm ơn mắc oán vừa là người bội tín?"
Nói rồi, Vệ Ngữ Đồng ngoảnh mặt nhìn sang chỗ khác tỏ vẻ thất vọng. Lãnh Bá Siêu cảm thấy không tài nào đấu lại lí lẽ của cô mà thở dài miễn cưỡng đáp:
- "Thôi được rồi. Hôm nay tôi sẽ nghe theo lời cô."
Vừa nhìn dáng người thân thuộc bước vào, đám trẻ bên trong vui mừng chạy ùa ra mà ôm chầm lấy người Vệ Ngữ Đồng, hớn hở nói:
- "Chị Ngữ Đồng, sao mấy tháng nay chị không đến chơi cùng bọn em?"
- "Ngữ Đồng?"
Lãnh Bá Siêu ngay lập tức nhìn sang người bên cạnh mà nhìn cô chằm chằm. Liền lập tức, cô khẽ ho một tiếng mà trầm giọng giải thích:
- "À...đây là tên mà lũ trẻ hay gọi của tôi mỗi khi đến đây."
- "Ra là thế."
Một trong số đám trẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-loi-vao-tim-em/2854897/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.