Nghe đến đây khiến Lãnh Bá Siêu không đứng vững được nữa liền khụy chân xuống sàn, nấc nghẹn nói:
- "Tôi biết phải nói thế nào với Linh Lang? Cô ấy sẽ ra sao khi hay tin cha mẹ mình qua đời chứ?"
Hàn Chấn Đông thở dài mà tiến lại người đang suy sụp, vỗ nhẹ lên vai anh, trầm giọng nói:
- "Bản thân tôi cũng vô cùng tiếc nuối vì đã không thể nào giúp hai người họ vượt qua cánh cửa tử thần."
Toàn bộ cảnh tượng phía trước đều đã được người đàn ông áo đen nhìn thấy. Hắn khẽ nhếch môi cười đắc ý, sau đó vội vàng nấp vào một góc mà gọi điện cho ai đó.
- "Ông chủ, Diệp Quang và Hà Nhật Giai đều đã qua đời. Lãnh Bá Siêu và hai người bạn của hắn ta hoàn toàn suy sụp."
Giọng nói người bên kia trầm khàn, hài lòng đáp:
- "Tốt lắm. Không còn ai biết được thân phận giả mạo của Ngữ Đồng. Bây giờ chỉ cần con bé đó hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình mà thôi."
- "Vậy...ông sẽ nói cho Vệ Ngữ Đồng biết người thân thật sự của cô ấy là ai sao?"
Nghe những lời này, người bên kia bỗng phá lên cười, sau đó đáp:
- "Đó chỉ là mồi nhử khiến nó nghe theo những gì tao sai khiến. Trước đây, tao vô tình phát hiện nó trôi dạt trên bãi biển, đầu bị chấn thương nghiêm trọng cho nên nó hoàn toàn không nhớ cha mẹ mình là ai. Kể cả tao cũng không biết."
Hàn gia...
Chiếc xe hơi màu đỏ dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-loi-vao-tim-em/2854872/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.