Lãnh Bá Siêu vừa trở vào bên trong phòng đã nhìn thấy người con gái đang ngồi ngẩn ngơ trên giường với vẻ mặt rủ rượi. Chẳng hiểu tại sao thời gian này cô luôn tỏ ra trầm tư, không còn cười nói như trước. Liền lập tức, anh ngồi xuống bên cạnh mà trầm giọng quan tâm hỏi:
- "Em không khỏe trong người sao?"
Nghe anh hỏi, Vệ Ngữ Đồng khẽ lắc đầu liên tục, sau đó đưa mắt nhìn về hướng cửa sổ mà suy tư. Trước sự im lặng này của vợ, Lãnh Bá Siêu chỉ biết cách bước trở ra ngoài, chậm rãi khép chặt cửa lại mà để cô có không gian riêng. Ngay khi cảm nhận anh đã hoàn toàn rời khỏi, Vệ Ngữ Đồng lúc này mới quay người lại, nhìn về phía cánh cửa đã đóng kín, hai tay không ngừng bấu chặt lấy tấm ga trải giường, trầm giọng nói:
- "Anh càng ôn nhu, ấm áp như vậy khiến em không thể nào phản bội niềm tin của anh được. Em không nhẫn tâm nhìn anh đau khổ khi chứng kiến mọi thứ xung quanh mình sụp đổ."
Nói rồi, cô chậm rãi đi về phía bàn làm việc, nhanh chóng xóa hết toàn bộ dữ liệu mà bản thân đã đánh cắp được từ Lãnh thị ra khỏi chiếc laptop được giấu cẩn thận ở bên trong tủ đồ.
- "Về chuyện thân thế, đích thân mình sẽ tự điều tra mà không cần nhờ sự trợ giúp từ phía cha nuôi."
Rầm...
Người đàn ông trung niên sau một lúc chờ đợi mãi vẫn chưa thấy người bên kia phản hồi. Khoảng chừng mười lăm phút sau, tiếng chuông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-loi-vao-tim-em/2854865/chuong-45.html