Mãi một lúc sau, Giản Tuyết Hi chậm rãi từ bên trong phòng phẫu thuật bước trở ra, hướng về phía ngồi đang ngồi lo lắng trên ghế, trầm giọng nói:
- "Vẫn may viên đạn không ghim trúng tim. Chỉ là mất máu khá nhiều cho nên hiện tại bệnh nhân vẫn đang còn hôn mê."
Nghe đến đây, gương mặt vốn căng thẳng đến mức tối sầm của người đàn ông bỗng chốc tươi tỉnh trở lại. Lãnh Bá Siêu đưa tay dụi dụi đôi mắt khóc đến mức sưng húp của mình, sau đó khàn giọng đáp:
- "Cảm ơn bác sĩ Giản."
Về phía Hàn Chấn Đông, anh sớm đã quay trở về nhà để chuẩn bị một vài tài liệu cho việc khởi kiện Vệ Trạch Minh cho nên chỉ còn mỗi Chu Gia Hào là ở lại bệnh viện. Anh vì lo lắng người bạn này cho nên gác lại công việc hôm nay mà đứng cạnh, không ngừng động viên Lãnh Bá Siêu.
Sau khi nghe tin Vệ Ngữ Đồng không còn nguy hiểm, Chu Gia Hào mới thở phào nhẹ nhõm. Anh không kiềm được sự vui sướng trong lòng liền chạy đến ôm chầm lấy người đang mặc bộ đồ phẫu thuật màu xanh, không ngừng khen ngợi:
- "Tuyết Hi, em giỏi thật đấy. Đúng là không uổng công anh đặt niềm tin vào em mà."
Bị người mình thích bất ngờ ôm lấy khiến Giản Tuyết Hi có chút ngạc nhiên mà tròn xoe mắt. Một lúc sau, gương mặt cô bỗng chốc đỏ ửng, toan vòng tay ôm đáp lại thì người trước mặt bỗng lùi ra. Chu Gia Hào đứng cách ra một khoảng, đưa tay vò vò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-loi-vao-tim-em/2854829/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.